Chúc Hạnh Nhiễm nhìn người đàn ông, khẽ gật đầu, không nói gì.
Người đàn ông mỉm cười nói: “Cô quay về học viện đúng không? Đến đây, ta chở cô một đoạn đường”.
Chúc Hạnh Nhiễm lắc đầu: “Không cần, ta còn có việc khác phải xử lý”.
Người đàn ông mỉm cười nói: “Đừng ngại, ta có thể đưa cô đi, ta tiện đường mà”.
Chúc Hạnh Nhiễm vẫn lắc đầu.
“Cảm ơn, Lâm Diệp, ngươi đi trước đi”.
Người đàn ông tên Lâm Diệp không kiên trì nữa, mỉm cười: “Được rồi”.
Vừa nói, y vừa nhìn Diệp Quân, sau đó hạ rèm xuống.
Chẳng mấy chốc, xe ngựa đã rời đi.
Chúc Hạnh Nhiễm tiếp tục đi bộ.
Diệp Quân nói: “Chúc cô nương, đó là bạn học của cô à?”
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn hắn, sau đó nói: “Muốn ngồi xe ngựa hả?”
Diệp Quân cười nói: “Muốn”.
Chúc Hạnh Nhiễm không nói gì.
Diệp Quân hơi do dự, sau đó nói: “Lâm Diệp công tử kia rất xấu à?”
Chúc Hạnh Nhiễm bình tĩnh nói: “Nhiều phụ nữ, có được coi là xấu không?”
Diệp Quân: “…”
Chúc Hạnh Nhiễm ngẩng đầu nhìn xe ngựa sắp biến mất ở phía xa, khẽ nói: “Sau khi lên xe ngựa sẽ không muốn đi bộ nữa, mà muốn ngồi xe ngựa mãi như vậy, ngươi có biết phải trả giá những gì không?”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308844/chuong-4881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.