Diệp Quân hơi giật mình, ngẩng đầu nhìn Chúc Hạnh Nhiễm đứng cách đó không xa, hai tay Chúc Hạnh Nhiễm ôm kiếm, đôi mắt nhắm hờ.
Diệp Quân nói: “Cảm ơn”.
Chúc Hạnh Nhiễm không trả lời.
Diệp Quân cũng không ăn hết cái bánh, mà giữ lại một nửa.
Diệp Quân dựa vào vách đá, đôi mắt dần khép lại, nói trong lòng: “Tháp gia, ông nội ta là thế hệ giàu có đời đầu tiên, ông ấy tay trắng dựng cơ đồ, ta muốn hỏi, trong tình huống này, ông nội sẽ làm gì?”
Tiểu Tháp không do dự nói: “Giết người cướp của, thấy người nào giết người đó, không quá hai ngày, ông nội ngươi sẽ không phải lo lắng về chuyện tiền bạc”.
Sắc mặt Diệp Quân đột nhiên tối sầm, “Không đến mức đấy chứ?”
Tiểu Tháp cười khà khà: “Đùa thôi, mặc dù ông nội ngươi độc ác, nhưng nghiêm túc mà nói, người khác đối xử với ông ấy thế nào, thì ông ấy sẽ đối với người khác như vậy, còn nếu người khác không nhằm vào ông ấy, ông ấy sẽ không chủ động giết bọn họ”.
Diệp Quân gật đầu.
Tiểu Tháp tiếp tục nói: “Nhóc con, lần này không chỉ có liên quan đến tương lai của ngươi, mà còn liên quan đến tương lai của Tháp gia ta, ngươi phải cố gắng lên”.
Diệp Quân gật đầu: “Tất nhiên, hiếm khi cô cô nhờ ta làm chuyện gì đó, cho dù hy sinh Tháp gia ngươi, ta cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308843/chuong-4880.html