Chương trước
Chương sau


Yêu nghiệt Vạn Châu tụ lại dĩ nhiên có sự so sánh.



Thế nên cho dù đệ tử ngoại môn không tham gia cuộc thi nhưng cũng đều đang vất vả tu luyện.



Diệp Quân đến đỉnh tu luyện của Kiếm Tông, đây là nơi chuyên để các đệ tử nội môn tu luyện, tổng cộng có mười hai tháp tu luyện, có thể tu luyện tốc độ, sức mạnh, lực tinh thần, kiếm kỹ v.v...



Nhưng mỗi lần đi vào tháp tu luyện đều cần linh tinh.





Diệp Quân đi đến trước một tòa tháp trong đó, lúc biết được muốn vào tu luyện cần hai mươi viên linh tinh, hơn nữa mỗi giờ là hai mươi viên linh tinh… Diệp Quân không khỏi thở dài, hắn nghĩ đến Phó Cát, vì Phó Cát không thể tu luyện ở một nơi như thế này.



Chắc chắn cả Kiếm Tông không chỉ có một Phó Cát.



Sau này phải sau đổi chế độ này, để nhiều người có cơ hội.







Sau khi trả hai mươi viên linh tinh, Diệp Quân bước vào trong tháp, đây là tháp tu luyện tốc độ.



Vừa bước vào trong, hắn phát hiện trọng lực thời không ở đây mạnh gấp đôi bên ngoài, lúc này một con rối kiếm tu xuất hiện trước mặt hắn, ngay sau đó con rối kiếm tu đó biến mất như một con rối cơn gió lốc.



Một nhát kiếm đâm đến trước mặt Diệp Quân.



Diệp Quân tiến đến trước một bước, sau đó con rối kiếm tu biến mất.



Diệp Quân đến tầng thứ hai, trọng lực ở tầng thứ hai gấp đôi tầng thứ nhất…







Lúc Diệp Quân tu luyện, Dương Dĩ An đến điện Nhiệm Vụ của nội môn Kiếm Tông, nơi này chuyện tiếp nhận nhiệm vụ.



Ở Kiếm Tông, ngoài việc giảng dạy bình thường, những bài công pháp khác, huyền kỹ và pháp bảo đều cần mình đi đổi bằng học phần nhiệm vụ, mục đích Kiếm Tông làm vậy dĩ nhiên là để rèn luyện.



Ngoài các đệ tử ngoại môn và nội môn ra, thật ra các đệ tử tạp dịch cũng có thể đến nhận nhiệm vụ.



Nói một cách đơn giản, chỉ cần ở Kiếm Tông, cho dù là đệ tử tạp dịch cũng có cơ hội thay đổi vận mệnh của mình, mấy năm nay cũng có không ít người được thăng cấp từ đệ tử tạp dịch lên thành đệ tử ngoại môn.



Sở dĩ Kiếm Tông làm thế chủ yếu là vì trước kia Kiếm Chủ Thanh Sam cũng từng là một đệ tử tạp dịch…



Tiềm năng của đệ tử tạp dịch cũng rất lớn.



Ai dám đảm bảo thế gian này sẽ không có thêm một Kiếm Chủ Thanh Sam nữa?



Sau khi Dương Dĩ An bước vào điện nhiệm vụ, cô bé tò mò nhìn xung quanh, lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh: “Người nhận nhiệm vụ à?”, Dương Dĩ An quay đầu lại nhìn, có một ông lão đang ngồi cách đó không xa, ông lão nhìn chằm chằm cô bé.



Dương Dĩ An gật đầu: “Đúng thế”.



Ông lão cười nói: “Ngươi không phải là người tu luyện, chỉ có thể nhận nhiệm vụ thấp nhất…”





Dương Dĩ An lập tức đi về phía bên trái, đi được hai bước, cô bé như nghĩ đến điều gì bỗng dừng lại, xoay người nhìn ông lão, cúi người nói: “Cảm ơn”.


























Dương Dĩ An cũng không sợ, cô bé rất can đảm, hơn nữa người Kiếm Tông đến đây trước đó đã nói với cô bé rằng phía sau núi của Kiếm Tông không có yêu thú, đương nhiên tiền đề là cô bé đừng không đi vào trong quá sâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.