Nhưng bây giờ hắn cũng không dám tiếp tục nâng cao cảnh giới, liên tục tăng hai cảnh giới trong một đêm là quá khoa trương.
Dường như nghĩ tới điều gì đó, Diệp Quân bỗng nói: “Tháp gia, ta phát hiện Kiếm Tông này hình như cũng không có vấn đề gì quá lớn”.
Tiểu Tháp nói: “Ta cảm thấy vấn đề khá lớn”.
Diệp Quân hỏi: “Ngươi đang nói chuyện của Phó Cát à?”
Tiểu Tháp đáp: “Phải”.
Diệp Quân im lặng một lúc, nhẹ nhàng nói: “Có một câu hắn nói rất đúng, người ở tầng lớp thấp muốn thay đổi vẫn mệnh thật sự quá khó. Hơn nữa thế gia và tông môn ngày càng mạnh, cứ tiếp tục thế này, bọn họ sẽ chỉ càng mạnh hơn. Nói một cách đơn giản, sau này có thể là người giàu càng giàu, người nghèo càng nghèo… Thật ra thế gia và tông môn cũng không phải không thể ngày càng tốt lên, chỉ cần không cướp bóc, không đàn áp, đi đúng đường thì không có gì sai cả, nhưng…’
Nói đến đây, sắc mặt hắn dần dần tối sầm.
Tiểu Tháp nói: “Lần này ngươi tu lại lần nữa, ta thấy cũng tốt, bởi vì ngươi có thể tự mình cảm nhận thế giới trật tự do mình tự tạo ra là như thế nào. Chỉ có như vậy, ngươi mới có thể phát hiện ra vấn đề hiện tại của trật tự này”.
Diệp Quân gật đầu: “Nếu ta đã lập ra trật tự thì ta phải chịu trách nhiệm với trật tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308657/chuong-4694.html