Chương trước
Chương sau
Khi nhìn thấy Đa Nguyên Đạo Đế, sắc mặt Hư Trần cách đó không xa lập tức trở nên xám xịt như tro tàn.



Đa Nguyên Đạo Đế nhìn Kỳ Chủ, cười bảo: “Hoan nghênh Kỳ Chủ”.



Kỳ Chủ nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế, vẻ mặt cũng vô cùng nặng nề: “Đa Nguyên Đạo Đế!”



Đa Nguyên Đạo Đế mỉm cười, sau đó nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Ba loại huyết mạch đặc biệt, thú vị đấy”.



Diệp Quân không nói gì, nhưng lòng thầm cảnh giác.



Đa Nguyên Đạo Đế bỗng nhìn về phía Hư Trần, cười nói: “Hư Trần, ngươi tiếp tục nói chuyện với họ đi, không sao cả”.





Hư Trần nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế, không lên tiếng.



Đa Nguyên Đạo Đế vẫn cười: “Nói đi”.



Hư Trần nhìn Đa Nguyên Đạo Đế: “Sở dĩ ban đầu ông ta khiến dòng thời gian của tất cả các vũ trụ hỗn loạn, sau đó lại hợp nhất dòng thời gian của tất cả các vũ trụ là muốn luyện chế cả vũ trụ Đa Nguyên thành một chiếc cỗ máy thời gian. Năm xưa Hư Vô Tông ta vì biết được bí mật này của ông ta, không tán thành với việc làm này nên đã bị ông ta hủy diệt”.



Luyện chế vũ trụ Đa Nguyên thành pháp khí thời gian!







Diệp Quân nhìn Đa Nguyên Đạo Đế, hơi kinh ngạc.



Đa Nguyên Đạo Đế bỗng bật cười: “Hư Trần, ngươi nói sai một chuyện rồi. Không phải chỉ có vũ trụ Đa Nguyên, mà là tất cả nền văn minh vũ trụ đã biết”.



Hư Trần nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế: “Ngươi sẽ bị trời phạt”.



Đa Nguyên Đạo Đế lắc đầu: “Ta đã từng hủy diệt hàng trăm nghìn Thiên Đạo rồi, nếu không thì cũng tám mươi nghìn”.



Nói xong ông ta phất nhẹ tay, Hư Trần lập tức hóa thành tro tàn.



Đa Nguyên Đạo Đế quay đầu nhìn Kỳ Chủ, cười bảo: “Kỳ Chủ, thực lực của cô không tệ, nếu cô đồng ý đi theo ta thì cô có thể sống, không chỉ vậy, sau này ta còn có thể dẫn các cô đi xem thế giới vũ trụ rộng lớn hơn”.



Kỳ Chủ còn chưa lên tiếng, ông ta đã lại nói tiếp: “Ta chỉ nói một lần thôi, cô cũng chỉ có một cơ hội”.



Kỳ Chủ bỗng nhìn Diệp Quân: “Thế hắn thì sao?”



Đa Nguyên Đạo Đế quay đầu nhìn Diệp Quân, cười bảo: “Thật ra ta cũng hơi bất ngờ, bởi vì tên này không chỉ có ba loại sức mạnh huyết mạch đặc biệt mà còn có nhân quả chưa biết nữa. Có người đang hộ đạo cho hắn, thực lực của người hộ đạo này rất mạnh… Tuy hắn rất yếu, nhưng nếu hắn đồng ý phục tùng thì ta cũng có thể cho hắn cơ hội này”.



Kỳ Chủ nhìn Diệp Quân: “Cậu thấy thế nào?”



Diệp Quân nhìn Đa Nguyên Đạo Đế rồi nói: “Ta có thể suy nghĩ”.



Đa Nguyên Đạo Đế bật cười: “Kế hoãn binh à? Chàng trai trẻ, cậu điềm tĩnh như thế, ta biết là cậu không có gì phải lo lắng, tiếc là cậu đã đánh giá thấp thực lực của ta rồi, ta đã không còn ở trong bất kỳ đạo nào nữa, chẳng có nhân quả nào, kể cả nhân quả thời gian có thể trói buộc được ta nữa”.



Nói rồi ông ta bất chợt phất nhẹ tay.



Chỉ một cái phất tay thôi con ngươi Diệp Quân đã co rút lại, khoảnh khắc này hắn cảm thấy mình như đang biến mất khỏi thế giới.



Mà chính lúc này, một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn...

Người phụ nữ xuất hiện trước mặt Diệp Quân chính là Kỳ Chủ!



Kỳ Chủ đứng chắn trước mặt Diệp Quân, hai tay cô ta nắm chặt, một luồng khí tức đáng sợ bộc phát ra từ cơ thể, mà lúc này cũng có một kim quang ấn đột nhiên xuất hiện giữa đầu mày của cô ta, muốn áp chế cô ta.



Trong mắt Kỳ Chủ lóe lên vẻ tàn ác: “Phá”.



Bùm!



Kim quang ấn bị cô ta đẩy ra khỏi đầu mày, nhưng từ miệng cô ta lại rỉ ra máu tươi, cô ta không ra tay mà nắm lấy vai Diệp Quân rồi biến mất tại chỗ.



Trong điện, Đa Nguyên Đạo Đế cười nhẹ, phất tay.



Trong một vùng tinh không, Kỳ Chủ đang kéo Diệp Quân chạy điên cuồng dường như cảm nhận được điều gì đó, cô ta đột nhiên quay người lại, đưa tay phải về phía trước rồi ấn mạnh xuống.



Bùm!





Bàn tay hạ xuống nơi nào, thời không nơi đó liền sôi trào, sau đó bị hủy diệt, trở thành vực sâu thời không đen kịt.







Mà cùng lúc đó, cô ta và Diệp Quân cũng bay ngược ra ngoài…







Trong đại điện, Đa Nguyên Đạo Đế nhìn nơi sâu trong tinh không nở nụ cười, không tiếp tục tấn công nữa.







Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc thần bào xuất hiện bên cạnh ông ta, nhìn về nơi sâu tinh không ấy: “Đạo Đế, không giết cô ta luôn ạ?”







Đa Nguyên Đạo Đế cười: “Để cô ta có thời gian hối hận cũng được”.







Người đàn ông trung niên không nói gì thêm.







Đa Nguyên Đạo Đế lại nói: “Bảo tộc Vĩnh Hằng của ngươi chuẩn bị đi”.




Người đàn ông trung niên trước mắt chính là Tộc trưởng Vĩnh Hằng Võ của tộc Vĩnh Hằng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.