Chương trước
Chương sau
Không lâu sau, Diệp Quân đến một tinh không đen kịt, cách trước mặt hắn mấy trăm trượng có một vực sâu thẳm cực lớn, sâu không thấy đáy, cực kỳ đáng sợ.



Đến rồi!



Diệp Quân lắc người đi đến trước vực thẳm, lúc này một hư ảnh bỗng xuất hiện chắn trước mặt Diệp Quân.



Diệp Quân xòe tay ra, một lệnh bài xuất hiện trong tay hắn.



Nhìn thấy lệnh bài đó, hư ảnh hơi cúi người xuống, sau đó biến mất.





Diệp Quân biến thành một quản giáo đi vào trong vực thẳm tối đen đó.



Địa ngục A Tì.



Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đi đến trước một tòa Quỷ Thành, tòa thành này cực kỳ âm u, xung quanh hiện lên tia sáng đỏ quái dị hệt như máu.



Thi thoảng có linh hồn bay giữa không trung.







Địa ngục A Tì.



Diệp Quân nghĩ một hồi, sau đó nói: “Tháp gia, che giấu khí tức giúp ta”.



Tiểu Tháp nói: “Được”.



Tiểu Tháp che giấu khí tức, Diệp Quân đi thẳng vào trong thành. Sau khi vào thành, Diệp Quân thấy Quỷ Thành này vô cùng náo nhiệt.



Rất nhiều tiểu quỷ bay lượn trên phố, còn có cả người bán hàng, chẳng khác gì nhiều thế giới loài người ở thực tại.



Nhưng nơi này vẫn hơi đáng sợ, bởi vì hắn phát hiện không phải tất cả quỷ đều bình thường, có vài con quỷ rất bất thường, chẳng hạn như hắn nhìn thấy mấy con quỷ không có đầu, còn có vài con quỷ tướng mạo cực kỳ hung dữ…



Đi không bao lâu, một người đàn ông trung niên mặc áo đen đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân, người đàn ông trung niên này để tóc dài ngang vai, trên ngực đeo một chuỗi tràng hạt dài màu đen, đây không phải là thể linh hồn.



Diệp Quân dừng bước nhìn người đàn ông áo đen trước mặt, ông ta mỉm cười nói: “Cậu Diệp”.



Diệp Quân nói: “Tiền bối là Địa Ngục Chủ?”



Người đàn ông áo đen gật đầu: “Đúng thế, cậu Diệp đến đây là để trải nghiệm à?”



Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.



Địa Ngục Chủ nói: “Cậu Diệp đi theo ta”.



Nói rồi, ông ta xoay người đi sang một bên.



Diệp Quân đi theo.



Trên đường đi, Diệp Quân đưa mắt nhìn xung quanh con phố, sau đó nói: “Ta thấy khá ngạc nhiên”.

Địa Ngục Chủ cười nói: “Hiện giờ địa ngục A Tì không còn lớn như trước, trước kia lúc còn ở thời kỳ đỉnh cao, địa ngục A Tì có đến hàng nghìn tỷ tiểu quỷ và rất nhiều quỷ tu lớn mạnh, đáng tiếc sau đó vì vài nguyên nhân mà trật tự vũ trụ hiện hữu ở đây bắt đầu sụp đổ, khả năng ràng buộc của trật tự luân hồi của địa ngục A Tì với chúng sinh ngày càng ít, đến bây giờ bọn ta chỉ có thể thu mình trong một xó, miễn cưỡng tự bảo vệ mình”.



Diệp Quân hơi khó hiểu: “Tiền bối, Đại Đạo hiện hữu không thể duy trì trật tự vũ trụ hiện hữu sao?”



Địa Ngục Chủ lắc đầu: “Không thể, thực lực của nó không yếu nhưng vũ trụ này từng xuất hiện cường giả đỉnh cấp không yếu hơn nó”.



Diệp Quân tò mò hỏi: “Chẳng hạn như?”



Địa Ngục Chủ cười nói: “Có đến vài người, gần nhất là Tịnh tông chủ của Quá Khứ Tông”.







Diệp Quân sửng sốt: “Cô ta hả?”







Địa Ngục Chủ nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử quen à?”







Diệp Quân gật đầu: “Biết, từng bị cô ta đánh”.







Địa Ngục Chủ trầm giọng nói: “Thực lực của người này thật sự nghịch thiên, năm đó từng giết cường giả tuyệt thế ở Trọng Thiên thứ chín… Nhưng người này khá khiêm tốn nên rất ít người trong thế gian biết đến cô ta”.







Diệp Quân bình tĩnh nói: “Cô ta không khiêm tốn đâu, lúc đầu suýt nữa giết chết ta đấy”.







Địa Ngục Chủ cười nói: “Diệp công tử có thể sống sót trong tay cô ta quả thật là lợi hại”.







Diệp Quân nói: “Tiền bối biết nhiều về cô ta không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.