Chương trước
Chương sau
Lúc này Thiên Vô Thần ngơ ngác.



Ông ta không ngờ thực lực của cô gái trông cực kỳ bình thường trước mặt lại mạnh đến thế, đúng là bất thường.



Ông ta là cường giả cảnh giới Diệt Đạo.



Đầu tiên là bị đâm một nhát vào trán.



Bây giờ lại bị một lời nói trấn áp.





Mẹ nó, thế giới này điên loạn hết rồi.



Lúc này Đại Đạo hiện hữu cũng không nói nên lời, thật ra người có thể đánh bại Thiên Vô Thiên trên thế gian này thật sự rất ít, dù sao ông ta cũng là cường giả Trọng Thiên thứ tám, cho dù là Tam điện chủ Ác Đạo cũng không thể làm gì ông ta.



Nhưng người này thì lại khác, có thể đánh lại ông ta.



Đại Đạo hiện hữu không suy nghĩ nữa, sau đó nói: “Tịnh tông chủ, đã lâu không gặp”.







Cô gái áo bào trắng trước mặt chính là tông chủ Quá Khứ Tông - Tư Phàm Tịnh.



“Tịnh tông chủ!”



Nghe Đại Đạo hiện hữu nói thế, đồng tử Thiên Vô Thần ở một bên co lại: “Cô… cô là Tịnh tông chủ đã trấn áp cường giả Trọng Thiên thứ chín đó à…”



Trọng Thiên thứ chín vốn dĩ cũng có một cường giả tuyệt thế bị nhốt, sở dĩ bây giờ không còn nữa là vì đối phương đã bị trấn áp.



Là do vị Tịnh tông chủ trước mặt này làm.



Sở dĩ ông ta biết được là vì ông ta khá quen thuộc với Đại Đạo hiện hữu, cho nên biết được tin tức này từ Đại Đạo hiện hữu, nhưng ông ta chưa từng gặp người mạnh tuyệt thế trong truyền thuyết đó.



Ông ta không ngờ thế mà lại gặp được nhân vật trong truyền thuyết đó vào lúc này.



Nghĩ đến việc trước đó mình còn muốn dạy cho đối phương một bài học, Thiên Vô Thần có cảm giác như muốn chết.



Mình sao vậy chứ?



Sao tự dưng lại ngu ngốc thế?



Nghĩ đến đây, Thiên Vô Thần cười khổ, có lẽ mấy năm nay mình đều không gặp được đối thủ mạnh nên bắt đầu tự cao.



Tịnh tông chủ đó phớt lờ Thiên Vô Thần, ngẩng đầu lên nhìn vào trong cánh cửa đá: “Giúp ta một việc”.



Đại Đạo hiện hữu lặng thinh.



Tịnh tông chủ nhìn cánh cửa đá: “So vài chiêu không?”



Đại Đạo hiện hữu trong cánh cửa đá nói: “Không cần phải thế… Chuyện gì, cô nói đi?”



Thiên Vô Thần: “…”







Sau khi ra khỏi Đăng Thiên Vực, Diệp Quân chạy thẳng đến địa ngục A Tì.



Nụ cười Diệp Quân rõ tươi, vì bây giờ hắn có đến mười lăm vạn viên tinh thể Vĩnh Hằng, mấy mươi vạn Tổ Mạch.



Mười lăm vạn viên tinh thể Vĩnh Hằng!







Trong vũ trụ hiện giờ, một viên tinh thể Vĩnh Hằng đã có thể giúp một cảnh giới Khai Đạo đánh nhau vượt bậc thì mười lăm vạn viên tinh thể Vĩnh Hằng có nghĩa là gì?







Nụ cười trên môi Diệp Quân càng tươi hơn.







Bây giờ hắn đã có ba mươi cây thần tự nhiên, vài ngàn quả Đạo Linh trong Tiểu Tháp, hơn nữa hắn thấy thời gian quả Đạo Linh càng lâu thì hiệu quả càng mạnh.







Thật ra nếu là ở bên ngoài, Tiên Đạo Thụ này trở nên rất vô dụng với hắn, vì cây sinh trưởng hoàn toàn rồi kết trái cần quá nhiều thời gian, nhưng trong Tiểu Tháp lại khác hoàn toàn, cho nên hắn mới có phát huy tác dụng của Tiên Đạo Thụ này hết mức.







Bây giờ hắn vừa có tiền vừa có thần vật.







Nhất là tinh thể Vĩnh Hằng, cho dù đến nền văn minh Thiên Hành thì tinh thể Vĩnh Hằng cũng hiếm có.







Diệp Quân ngẫm nghĩ, nụ cười càng thêm xán lạn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.