Chương trước
Chương sau
Suy nghĩ đầu tiên của ông ta là: Ngông cuồng.



Ác Đạo Minh là tồn tại thế nào?



Chưa nói đến ai khác, chỉ mỗi Cơ Tiểu Kiếm kia thôi, năm đó cô ta cầm một thanh kiếm to đến Đăng Thiên Vực, dù không thể nói là càn quét tất cả không có kẻ thù, nhưng đó cũng là thiên tài, ít có địch thủ.



Mà cô ta cũng chỉ là Chí Thánh đạo giả trong Ác Đạo Minh, dù địa vị rất cao nhưng vẫn còn ở dưới điện chủ và Đạo pháp sứ.





Phải biết rằng Ác Đạo Điện có tổng cộng mười điện, mười vị điện chủ…



Nói đơn giản thì Ác Đạo Minh này sâu không lường được, dù là ở Đăng Thiên Vực cũng không có ai dám tuỳ tiện trêu chọc bọn họ.



Mà lúc này Thiên Xích lại nói vung tay là chết.







Ngông cuồng?



Cương Chủ suy nghĩ sâu xa hơn, ông ta hiểu tính Thiên Xích, Thiên Xích không phải một kẻ ngông cuồng, mà Thiên Xích dám nói như thế chắc chắn là vì Diệp công tử kia cho ông ta niềm tin.



Thấy Cương Chủ còn do dự, Thiên Xích vốn định khuyên thêm, nhưng nghĩ lại thì thấy hăng quá hoá dở, vì thế ông ta cười nói: “Thật ra thì cũng có thể hiểu, dù sao cũng là Ác Đạo Minh, ông băn khoăn là chuyện bình thường, cũng được, Cương Chủ cứ ở đây tu luyện đi, chúng ta sau này gặp lại”.



Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.



“Đợi đã!”



Thấy Thiên Xích định đi thật, Cương Chủ vội cất lời.



Thiên Xích xoay người nhìn ông ta, Cương Chủ trầm giọng nói: “Thiên Xích, chuyện này liên quan đến con đường tu luyện của chúng ta, ông phải nói rõ đầu đuôi cho huynh đệ, trận chiến này chúng ta có bao nhiêu khả năng chiến thắng?”



Thiên Xích cười nói: “Ta có nói nhiều với ông hơn nữa thì ông vẫn sẽ băn khoăn, một câu thôi, ông làm hay là không?”



Cương Chủ im lặng một lúc mới nói: “Ta muốn cùng ông đi gặp Diệp công tử kia”.



Thiên Xích nghiêm túc nói: “Gọi là Diệp thiếu”.



Cương Chủ: “…”







Thập điện của Ác Đạo Minh.







Bát điện chủ ngồi trên thềm đá trước đại điện, trong tay cầm một quyển cổ tịch, xem rất tập trung.







Lúc này, một ông lão gầy gò chạy nhanh tới trước mặt gã từ phía xa, ông ta trầm giọng nói: “Điện chủ, chuyện có hơi kỳ lạ”.







Bát điện chủ cất lời: “Nói”.







Ông lão gầy gò nói: “Lúc trước có một người xông vào Đại Chu, sau đó bị một tia kiếm khí chém chết, không nhìn thấy người ra tay, nhưng chắc chắn là nữ kiếm tiên bị thương kia”.







Bát điện chủ cau mày: “Bản thể không xuất hiện à?”







Ông lão lắc đầu: “Không”.







Bát điện chủ im lặng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.