Chương trước
Chương sau
Mẹ kiếp!



Nét mặt Thiên Xích cứng đờ.



Người đàn ông nhìn Thiên Xích: “Theo ta biết, Ác Đạo Minh này có phát ra một lệnh truy nã, truy nã Diệp công tử kia bằng một trăm tinh thể Vĩnh Hằng, chỗ chúng ta đã có không ít người chạy đến…”



Thiên Xích nói: “Ông tin lời của Ác Đạo Minh sao? Nếu thật sự giết chết Diệp công tử Ác Đạo Minh sẽ đưa cho ông một trăm tinh thể Vĩnh Hằng à? Nếu bọn họ không đưa cho ông, ông đi cắn bọn họ hai cái sao?”





Người đàn ông im lặng.



Thiên Xích nói tiếp: “Nhưng Diệp công tử kia thì khác, gặp mặt sẽ cho tinh thể Vĩnh Hằng luôn… Ta cho ông biết, nhà của Diệp công tử kia có một mỏ tinh thể Vĩnh Hằng đấy”.



Người đàn ông nhìn Thiên Xích, lộ vẻ động lòng: “Mỏ tinh thể Vĩnh Hằng?”







Thiên Xích nghiêm túc nói: “Đúng thế”.



Người đàn ông trầm giọng hỏi: “Ông chắc chắn nhà cậu ta có mỏ tinh thể Vĩnh Hằng ư?”



Thiên Xích hơi bất mãn: “Cương chủ, ông hỏi câu này dư thừa quá. Ta lừa ông để làm gì?”



Người đàn ông cau mày trầm tư.



Ác Đạo Minh!



Ông ta cũng rất kiêng dè thế lực này.



Thiên Xích lại nói: “Ác Đạo Minh kia đúng là không đơn giản, nhưng dù thế thì sao? Ông suy nghĩ xem, người có thể dễ dàng lấy tinh thể Vĩnh Hằng ra đưa cho ông sao có thể là một người tầm thường được? Dù Diệp công tử kia không nói rõ, nhưng ta đoán chắc chắn cậu ta đến từ nền văn minh vũ trụ cấp năm… Hơn nữa lần này chúng ta cũng không phải muốn tiêu diệt tất cả mọi người của Ác Đạo Minh, chỉ giết chết Bát điện chủ kia mà thôi”.



Người đàn ông im lặng.



Thiên Xích tiếp tục nói: “Có biết Binh Chủ không?”



Người đàn ông hơi ngạc nhiên: “Binh Chủ cũng đầu quân cho hắn ta rồi à?”



Thiên Xích cười nói: “Đầu quân? Bây giờ ông ta đã nhận Diệp công tử kia làm chủ luôn rồi”.



“Cái gì?”





Người đàn ông trung niên ngạc nhiên hỏi: “Nhận làm chủ luôn rồi?”







Thiên Xích gật đầu, nghiêm túc đáp: “Đúng thế”.







Người đàn ông rất kinh ngạc, ông ta biết Binh Chủ này, không phải người mà là một món binh khí, rất kiêu ngạo, không ngờ lại sẽ đi nhận chủ…







Thấy Cương chủ động lòng, Thiên Xích tiếp tục rèn sắt khi còn nóng: “Huynh đệ, có giàu sang hay không là ngay lúc này đây…”







Người đàn ông vẫn còn hơi lo: “Nhưng Ác Đạo Minh này…”







Thiên Xích thẳng thừng vung tay, tỏ vẻ khinh thường: “Ác Đạo Minh cũng chỉ là tép riu mà thôi, vung tay là chết!”



Vung tay là chết?







Nghe thấy lời của Thiên Xích, Cương Chủ nhất thời hơi khiếp sợ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.