Chương trước
Chương sau
Ông lão lại nói: “Còn nữa, người của chúng ta điều tra được có mấy cao thủ của Đăng Thiên Vực từng bí mật tiếp xúc với Diệp Quân, nhưng cũng không biết bọn họ đã nói gì với nhau, nhưng sau khi nói xong, mấy cao thủ kia đều đã rời khỏi Đại Chu, đi đến Đăng Thiên Vực… Mấy người kia thực lực không tệ, người của chúng ta không dám tiếp cận quá gần, vì thế cũng không biết bọn họ đang làm gì”.



Bát điện chủ buông quyển cổ tịch trong tay xuống, chậm rãi ngẩng đầu nhìn ông lão: “Bọn họ có khả năng liên thủ với Diệp công tử kia rồi cắn ngược lại chúng ta không?”



“Bọn họ dám sao!”



Ánh mắt ông lão trở nên lạnh lẽo, sát khí ngưng tụ: “Cho bọn họ một trăm lá gan bọn họ cũng không dám đối địch với Ác Đạo Minh”.





Bát điện chủ cười nói: “Đừng xem thường những người đó, những người đó có thể đạt đến Khai Đạo Cảnh đều không phải kiểu người vô dụng, chỉ cần có đủ lợi ích thì chẳng có chuyện gì bọn họ không dám làm cả”.



Ông lão trầm giọng nói: “Nếu nói đến lợi ích thì cái giá Ác Đạo Minh chúng ta đưa ra vẫn chưa đủ cao à?”



Bát điện chủ lắc đầu: “Không phải không cao, mà là bọn họ hoàn toàn không tin tưởng Ác Đạo Minh… Hầy, mấy năm nay danh tiếng của Ác Đạo Minh chúng ta đều bị một vài kẻ bôi xấu rồi. Thật sự là con sâu làm rầu nồi canh! Ta cảm thấy vô cùng đau đầu!”







Ông lão cúi đầu không nói một lời.



Mẹ kiếp!



Ngươi là kẻ có danh tiếng tệ nhất đấy.



Đương nhiên chắc chắn không thể nói câu này ra được.



Ông lão trầm giọng nói: “điện chủ, ta không tin Diệp Quân có thể thuyết phục những người đó đối đầu với Ác Đạo Minh chúng ta…”



Bát điện chủ cười nói: “Nếu là người khác đương nhiên là không thể, nhưng Diệp công tử này thì rất có khả năng”.



Ông lão tỏ vẻ khó hiểu: “Vì sao?”



Bát điện chủ nói: “Lúc trước ta cho rằng Đại Chu ủng hộ Diệp Quân là vì Chu Phạn, nhưng sau đó ta mới phát hiện hoàn toàn không phải, nhân vật chủ chốt của Đại Chu cũng đang ủng hộ Diệp Quân, lý do là gì?”



Ông lão nói bằng giọng điệu nặng nề: “Bọn họ cho rằng thế lực đứng sau Diệp Quân chắc chắn không thua kém Ác Đạo Minh ta”.



Bát điện chủ cười nói: “E rằng không chỉ có thế”.



Ông lão nhíu mày: “Là sao, chẳng lẽ bọn họ cho rằng thế lực sau lưng Diệp Quân còn hơn hẳn Ác Đạo Minh chúng ta?”



Bát điện chủ cười khẽ, không nói gì.



Ông lão cười khẩy: “Bọn họ không biết gì về Ác Đạo Minh chúng ta cả”.



Nhưng Bát điện chủ lại lắc đầu: “Nhìn từ trước mắt, chúng ta cũng không biết gì về thế lực đứng sau Diệp Quân kia”.







Ông lão muốn nói lại thôi.







Bát điện chủ nói: “Chúng ta có thể coi thường đối thủ từ khí thế, nhưng trong lòng nhất định phải coi trọng đối thủ”.







Dứt lời, gã chậm rãi đứng lên, xoay người nhìn đại điện sau lưng: “Huynh đệ tốt kia của ta chết cũng là vì hắn không coi trọng đối phương, Ác Đạo Minh chúng ta đã mắc phải sai lầm này một lần, nếu mắc lần thứ hai thì đúng là ngu xuẩn”.







Ông lão đang định đáp lời thì Bát điện chủ lại nói tiếp: “Phát lệnh khẩn cấp Ác Đạo”.







Ông lão ngạc nhiên nói: “Việc này…”







Lệnh khẩn cấp Ác Đạo!







Đây là một lệnh đặc biệt trong Ác Đạo Minh, chỉ có điện chủ của mười điện mới có thể phát, một khi phát lệnh, những cao thủ và Ác Đạo của


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.