Chương trước
Chương sau
Nghĩ đến đây, trong mắt Thái A Thiên cũng hiện lên vẻ lo âu.

Mặc dù bây giờ tộc Thái A lựa chọn kết thân với Diệp Quân, nhưng ông ta cũng biết giữa các nền văn minh, vĩnh viễn chỉ nói đến lợi ích, nếu như Diệp Quân thật sự đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, sau này một khi Diệp Quân hoặc nền văn minh vũ trụ sau lưng hắn dấy lên suy nghĩ xấu xa, nền văn minh Tu La thật sự sẽ gặp nguy.



Thật ra trước đó, ông ta cũng không hoàn toàn tin tưởng Diệp Quân đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, dù sao cảnh giới của Diệp Quân cũng quá thấp, hơn nữa cũng đã nói hắn không phải đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn, nhưng giờ phút này, sau khi thấy thanh kiếm kia kinh khủng thế nào, ông ta thật sự tin rằng Diệp Quân đến từ nền văn minh vũ trụ cấp bốn.



Thanh kiếm kia thật sự quá mức nghịch thiên.





Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nói: “Thiên tộc trưởng, Tín Du cô nương”.



Tín Du cô nương và Thái A Thiên nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Nếu nền văn minh Tu La là do các người lãnh đạo thì ta rất hy vọng có thể kết giao với nền văn minh Tu La”.



Tín Du và Thái A Thiên nhìn nhau, cuối cùng, Thái A Thiên khẽ gật đầu: “Ta hiểu ý của Diệp công tử, chỉ là…”







Nói đến đây, ông ta hơi lo lắng: “Huyền Sắc hiện đang cầm thần kiếm, cho dù là tộc Thái A ta cũng không phải đối thủ của lão ta…”



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Chỉ có người của gia tộc ta mới có thể dùng thanh kiếm kia, nếu không được gia tộc ta giao quyền thì thanh kiếm kia sẽ không có bất kỳ tác dụng gì”.



Sắc mặt Thái A Thiên đầy vẻ ngạc nhiên: “Đây…”



Diệp Quân cười nói: “Thật ra hai vị cũng đoán được rồi nhỉ?”



Thái A Thiên lắc đầu cười khổ: “Là đoán được một ít, nhưng còn chưa dám xác nhận, bây giờ Diệp công tử xác nhận… Không ngờ, thế gian còn có thần kiếm như vậy”.



Tín Du đột nhiên nói: “Diệp công tử, thanh kiếm kia không phải do nền văn minh Thuật Giả đưa cho ngươi, đúng không?”



Diệp Quân gật đầu: “Không phải”.



Tín Du nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Do ngươi chế tạo ra à?”



Diệp Quân đang định nói, Tín Du đã lắc đầu: “Không thể nào, ngươi không thể tạo ra loại kiếm này được”.



Diệp Quân cười nói: “Tất nhiên là không phải do ta chế tạo, thanh kiếm này là cô cô ta chế tạo cho cha ta, cha ta lại truyền lại cho ta… Dù sao cũng là con nối nghiệp cha, bây giờ nó là của ta”.



Tiểu Tháp: “….”







Tín Du đột nhiên nói: “Diệp công tử, cô cô của ngươi… là cường giả cảnh giới Khai Đạo à?”







Thái A Thiên cũng tò mò nhìn về phía Diệp Quân.







Diệp Quân lắc đầu: “Không phải”.







Tín Du híp mắt lại: “Còn trên cả cảnh giới Khai Đạo sao?”







Diệp Quân lắc đầu cười: “Bà ấy không tu luyện cảnh giới, vì vậy không có cảnh giới”.



“Không tu luyện cảnh giới!”



Tín Du ngạc nhiên.



Diệp Quân nói: “Tín Du cô nương, ta hơi tò mò, ban đầu khi ở nền



văn minh Thuật Giả, bọn họ muốn làm giao dịch gì với cô vậy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.