Tín Du thấp giọng nói: “Bọn họ muốn đạt được tín ngưỡng của ta”.
Diệp Quân khẽ nhíu mày: “Tín ngưỡng của cô?”
Tín Du gật đầu: “Chỉ cần ta tin tưởng nền văn minh thủy tổ của bọn họ, bọn họ có thể giúp ta nâng cao …”
Nói đến đây, cô ta lắc đầu: “Ta là học sĩ tối thượng của nền văn minh Tu La, tín ngưỡng cả đời của ta chỉ có học sĩ, sao có thể tin người nào khác? Hơn nữa, trực giác nói cho ta biết, bọn họ có mục đích không tốt, bây giờ thấy quan tài máu kia, càng khẳng định suy nghĩ của ta”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Mục đích của bọn họ là gì? Chẳng lẽ là muốn tái hiện lại nền văn minh?”
Tín Du khẽ lắc đầu: “Không biết, nhưng nhìn theo tình hình hiện giờ, bọn họ e rằng cũng tới với ý đồ xấu, mà nền văn minh Tu La chúng ta lúc này lại đang nội loạn….”
Nói đến đây, cô ta đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, chi bằng mời cô cô của ngươi tới nền văn minh Tu La làm khách?”
Diệp Quân lắc đầu.
Tín Du hơi thất vọng.
Diệp Quân cười nói: “Cô cô ta không cảm thấy quá hứng thú với nền văn minh Tu La…”
Tín Du: “….”
Thái A Thiên đột nhiên nói: “Diệp công tử, mạo muội hỏi một câu, trước đó ngươi nói ngươi đến từ một nền văn minh vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307625/chuong-3662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.