Diệp Quân nhìn vẻ mặt đầy oán hận của Tu La Tịnh, thấp giọng thở dài: “Tịnh tộc trưởng, nếu ông cứu Huyền Sắc tộc trưởng ngay từ đầu thì Huyền Sắc tộc trưởng sao có thể đối xử với tộc Tu La ông như thế? Việc đã đến nước này… ông vẫn nên chạy nhanh đi! Có câu tục ngữ rất hay, chỉ cần giữ được núi xanh, không lo không có củi đốt, chỉ cần còn sống, tương lai không phải là không có cơ hội báo thù…”
Nói đến cuối cùng, giọng nói của hắn đột nhiên lớn hơn, chỉ muốn để toàn bộ người của Tu La Giới nghe thấy.
Mọi người: “….”
“Ha ha!”
Huyền Sắc đột nhiên cười lớn: “Tộc Tu La của lão ta sẽ không có cơ hội nữa”.
Nói xong, lão ta hóa thành một đạo kiếm quang đánh về phía Tu La Tịnh.
Lão ta biết rõ, tộc Tu La và Huyền tộc trở thành như vậy, hai bên căn bản không thể hòa giải được nữa, nếu hôm nay không giết hết, ngày sau tộc Tu La nhất định sẽ trả thù.
Vì vậy, lão ta một là không làm, hai là không dừng tay, hôm nay phải tiêu diệt hết toàn bộ tộc Tu La.
Những người còn lại của Huyền tộc lúc này cũng có suy nghĩ như vậy, do đó, khi nhìn thấy Huyền Sắc xông ra, bọn họ cũng vội vàng lao theo.
Tiêu diệt tộc Tu La!
Nhận ra ý đồ của Huyền Sắc, Tu La Tịnh đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307623/chuong-3660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.