Chương trước
Chương sau
Sau khi rời khỏi Đạo Thị, Diệp Quân đi tới một vùng tinh không.



Diệp Quân hơi tò mò nhìn cuối tinh không vô tận phía xa: “Mộc Nguyên tiền bối, thực lực hai tổ thú Âm Dương này thế nào ạ?”



Lúc trước hắn không đi thu phục hai con tổ thú Âm Dương này là vì thực lực của hắn vốn không đủ, nhưng bây giờ hắn cảm thấy đã gần đủ rồi.



Nhưng hắn vẫn khá tò mò với hai tổ thú Âm Dương này.





Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Đều có cấp bậc Thần Đạo, nhưng ta không biết là có mấy phần thần tính, vì đã rất lâu không gặp bọn chúng rồi”.



Diệp Quân chợt hỏi: “Ông và hai vị Thần Tướng cũng đạt tới cảnh giới Thần Đạo rồi nhỉ?”







Mộc Nguyên cười nói: “Đúng thế, đây là nhờ có sự giúp đỡ của Diệp công tử cả”.



Ba người họ đi theo Diệp Quân nên vẫn luôn tu luyện trong Tiểu Tháp, mà tu luyện mười năm trong Tiểu Tháp cũng chỉ tương đương với một ngày bên ngoài, không chỉ có thể còn có thể sử dụng thoải mái Tổ Mạch và Tổ Nguyên…



Cũng vì lý do đó nên ba người họ mới thăng cấp nhanh như thế.



Lúc này Mộc Nguyên thật sự cảm thấy vô cùng vui mừng vì đã chọn đi theo Diệp Quân, nếu không ông ta muốn đột phá cảnh giới Thần Đạo là một chuyện quá khó khăn.



Nghe thấy lời xác nhận của Mộc Nguyên, Diệp Quân cũng bật cười.



Thực lực của Mộc Nguyên và hai vị Thần Tướng được tăng lên đương nhiên cũng là một chuyện tốt với hắn, dẫu sao Mộc Nguyên và hai Thần Tướng cũng là trợ tướng đắc lực của hắn.



Như nghĩ đến điều gì, Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Thần đồ cũng đã tu luyện đến cấp bậc Thần Đạo rồi”.



Thần đồ!



Diệp Quân hơi sững sờ, hắn mở lòng bàn tay, thần đồ xuất hiện trong tay hắn.



Hắn đã suýt quên mất thần đồ này rồi.



Cũng đành chịu, từ sau khi có kiếm Thanh Huyên hắn đã không quá hứng thú với thần vật khác nữa rồi.



Lúc này thần đồ vô cùng hưng phấn và hơi rung động.







Thật ra lúc đầu nó chỉ còn cách cảnh giới Thần Đạo một bước, tiếc là một bước này còn khó hơn lên trời. Hơn nữa khi đó địa vị của nó trong Thần Điện không hề cao, vì thế nó hoàn toàn không có tài nguyên gì, tất cả tài nguyên gần như đều thuộc về thần ấn, cũng vì lý do đó nên lúc trước nó thăng cấp rất chậm.







Mà từ sau khi đi theo Diệp Quân, nó phát hiện chủ nhân mới này rất rộng rãi, không chỉ cho nó tu luyện trong Tiểu Tháp còn cho nó sử dụng Tổ Mạch Tổ Nguyên miễn phí.







Quan trọng nhất là còn không cần nó phải làm việc!







Việc này cũng khiến nó cảm thấy hơi ngại.







Bây giờ nó ngày càng cảm thấy thần ấn kia chắc chắn là một kẻ ngu xuẩn, nếu thần ấn chịu ở lại nơi này thì với thiên phú và sự đặc biệt của nó, chắc chắn nó sẽ thăng cấp lên một tầm cao mới.







Cảm nhận được sự hưng phấn của thần đồ, Diệp Quân cười nói: “Chúc mừng”.







Thần đồ vui vẻ vội nói: “Cảm ơn chủ nhân”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.