Chương trước
Chương sau
Diệp Quân cười khẽ, như nghĩ đến điều gì, hắn lấy một quyển cổ tịch màu đen mà Thần Nhất để lại ra, nhìn cổ tịch màu đen trong tay. Trước kia thần đồ từng nói đây là một quyển sổ Thần Nhất để lại, nhưng hắn cảm thấy chắc chắn nó không đơn giản như thế!



Tiếc là trước đây hắn giết Đạo Nhiên quá vội, không kịp hỏi đối phương rốt cuộc đây là cái gì.



Mà lúc này Mộc Nguyên đột nhiên nói: “Diệp thiếu đang nghi ngờ rốt cuộc thứ này là gì à?”



Diệp Quân gật đầu.





Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Ta cảm thấy có thể trong đây tiết lộ làm cách nào để đạt tới mười phần thần tính”.



Mười phần thần tính!







Diệp Quân cau mày, trước mắt đã biết Thần Nhất là cao thủ có thần tính cao nhất, đã đạt tới mười phần trong truyền thuyết.



Mộc Nguyên nói tiếp: “Diệp thiếu, có lẽ người của nhà họ Thần có thể đọc hiểu chữ trên thứ này…”



Nhà họ Thần!



Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, lúc trước hắn muốn đến thăm hỏi nhà họ Thần, mà nhà họ Thần này lại nói hắn không có tư cách thăm hỏi.



Rõ ràng hắn không thể mang thứ này đến nhà họ Thần để hỏi.



Diệp Quân không suy nghĩ nhiều nữa mà cất cổ tịch màu đen vào, hắn không hề có hứng thú làm cách nào đạt đến mười phần thần tính, dẫu sao hắn cũng không đi con đường thần tính.



Nhưng hắn cũng thấy hơi lo lắng.



Vì hắn không đi theo thần tính, thế sau khi đến cảnh giới Thần Đạo hắn phải tu luyện thế nào đây?



Đây là một vấn đề!



Diệp Quân lắc đầu tạm thời không nghĩ đến vấn đề này nữa, đi tốt con đường trước mắt mới là quan trọng nhất.



Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không xa xa rồi nói: “Mộc Nguyên tiền bối, còn bao lâu mới đến thế?”



Mộc Nguyên đáp: “Sắp rồi”.



Diệp Quân gật nhẹ đầu, hắn tăng tốc biến thành một tia kiếm quang biến mất ở cuối tinh không.







Không lâu sau đó Diệp Quân đi tới một vùng tinh không tĩnh mịch, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, tinh quang xung quanh mờ tối như một vũng nước đọng, rất không bình thường.







Thần thức của Diệp Quân trải ra như một tấm lưới, sau đó hắn cau mày, vì lúc thần thức của hắn tiếp xúc với phạm vi cách đó nghìn trượng thì bị một sức mạnh vô hình ngăn cản.







Diệp Quân nhìn về phía xa, nơi đó trống không chẳng có gì cả. Mộc Nguyên trầm giọng nói: “Diệp thiếu, có lẽ phía trước là Âm Dương Giới trong truyền thuyết”.







Âm Dương Giới!







Diệp Quân hỏi: “Là nơi ở của hai tổ thú Âm Dương à?”







Mộc Nguyên nói: “Đúng thế”.







Diệp Quân cười hỏi: “Ông nghĩ chúng sẽ chịu nói chuyện với ta không?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.