Chương trước
Chương sau
Núi Thương Lan của mấy nghìn vạn năm trước đương nhiên không thể so với bây giờ, núi Thương Lan bây giờ cao mấy nghìn trượng, đâm thẳng vào sâu trong tầng mây, trải dài mấy nghìn dặm, núi ôm núi, vô cùng hùng vĩ tráng lệ.

Thánh địa!

Nơi này không chỉ là thánh địa của người Thanh Châu mà còn là thánh địa trong lòng tất cả học viên của thư viện Quan Huyên!

Mỗi năm đều có rất nhiều học viên thư viện tới đây học tập lĩnh ngộ.

Kiếm Chủ Nhân Gian!

Cứ hễ nhắc đến cụm từ này là trong lòng mọi người lại dâng lên cảm giác kính ngưỡng.

Núi Thương Lan hôm nay lại cực kỳ nhộn nhịp, ở chân núi, sườn núi người đông như nêm.

Tất cả mọi người đều đang đợi!

Chuyện thư viện Quan Huyên truy nã Diệp Quân đã không còn là bí mật, mà chuyện Diệp Quân muốn tới Thanh Châu để cáo ngự trạng cũng đã truyền khắp các châu từ lâu.

Diệp Quân!

Người Thanh Châu không hề lạ lẫm với cái tên Diệp Quân!

Trong cuộc tỷ võ ở Thượng Giới, chính Diệp Quân là người giành hạng nhất, phá vỡ sự độc tôn nghìn năm qua của Thanh Châu!

Mà nay, Diệp Quân đã tới Thanh Châu!

Thiên tài Thanh Châu nghe tin đều vội tới thư viện Thương Lan!

Có người tò mò!

Có kẻ hả hê trên nỗi đau của người khác!

Đương nhiên, phần lớn đều mang thái độ thù địch tới đây!

Nói cho cùng thì Diệp Quân đã cướp mất vinh quang nghìn năm của Thanh Châu.

Cuối cùng, trong sự theo dõi của tất cả mọi người, một chàng trai xuất hiện trên con đường đá ở phía xa.

Diệp Quân!

Xuất hiện rồi!

Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Quân!

Thiên tài kiếm tu tới từ Nam Châu!

Diệp Quân chậm rãi bước về phía thư viện Thương Lan kia, hắn nhìn lướt xung quanh, thấy nhiều người thế này cũng hơi bất ngờ!

Nhiều người tới chào đón mình vậy sao?



Nhưng rất nhanh, hắn đã phát hiện ra hình như những người này không phải tới để chào đón mình!

Trong mắt nhiều người toát ra ý thù địch rất rõ ràng.

Diệp Quân không nghĩ nhiều, tiếp tục bước về phía thư viện, hắn ngẩng đầu nhìn thư viện Quan Huyên trên núi Thương Lan, hít sâu vào một hơi!

Thư viện Quan Huyên!

Kiếm Chủ Nhân Gian!

Nghĩ đến việc sắp gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, hắn cảm thấy khá kích động!

Đó là thần tượng của hắn mà!

Diệp Quân thầm nói: "Tháp gia, nếu ta gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, câu đầu tiên ta nên nói là gì?"

Tiểu Tháp bất giác nói: "Gọi một tiếng..."

Nói đến đây, nó sực tỉnh, vội dừng lại. Sau một hồi trầm mặc, nó nói: "Ngươi muốn nói gì?"

Diệp Quân nhếch miệng cười: "Ta không biết!"

Tiểu Tháp nói: "Tùy ngươi thôi! Muốn nói gì nói nấy!"

Diệp Quân gật đầu: "Được!"

Đúng lúc này, một chàng trai bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, chàng trai nhìn Diệp Quân: "Ngươi chính là Diệp Quân của Nam Châu?"

Diệp Quân nhìn chàng trai kia, gật đầu: "Đúng vậy!"

Chàng trai cười nhạt: "Ngươi đã đánh bại An Mục, cướp đi hạng nhất của Thanh Châu ta?"

Diệp Quân nhìn chàng trai kia mà không nói gì.

Chàng trai bỗng xòe tay ra, một thanh trường thương xuất hiện trong tay gã, gã cầm trường thương chỉ về phía Diệp Quân, lạnh giọng nói: "Nào, để ta xem thử ngươi mạnh cỡ nào!"

Vù!

Gã vừa dứt lời, một thanh kiếm đã kề ngay trán của gã!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều như hóa đá!

Chàng trai thì khó tin nhìn Diệp Quân.

Diệp Quân không phí bất cứ lời nào, thu kiếm lại, tiếp tục đi.

Sắc mặt chàng trai kia cực kỳ khó coi, bỗng quay người nhìn Diệp Quân, tức giận nói: "Ngươi đánh lén! Ta không phục..."



Diệp Quân bỗng phất tay.

Vù!

Một luồng kiếm quang lướt qua yết hầu chàng trai, chớp mắt, đầu của gã ta đã văng ra mười mấy trượng!

Tất cả đều ngỡ ngàng!

Vẻ mặt Diệp Quân bình thản, không nói bất kỳ câu nào, tiếp tục đi về phía trước!

Lúc này, một gã trai bỗng tức giận chỉ vào mặt Diệp Quân: "Ngươi lại dám giết người ở Thanh Châu ta! Thế nào, ngươi khinh thường người Thanh Châu ta à?"

Thanh Châu!

Phàm là người Thanh Châu đều mang trong mình lòng tự hào, vì đây là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian ra đời.

Đương nhiên, rất nhiều người đã biến lòng tự hào này thành cảm giác ưu việt hơn người!

Nghe gã trai kia nói vậy, một vài thiên tài của Thanh Châu bỗng nổi cơn giận!

Giết người ngay giữa đám đông!

Đây là đang coi thường Thanh Châu, đang coi thường bọn họ!

Thế nên một đám người kéo tới bao vây Diệp Quân lại!

Diệp Quân dừng bước, hắn suy nghĩ rồi nói: "Thanh Châu thua không chịu nhận à?"

Gã trai dẫn đầu tức giận hỏi: "Thua không chịu nhận cái gì?"

Diệp Quân khẽ cười: "Lúc tỷ võ, ta đánh bại An Mục, nhà họ An ngang nhiên trả thù ta, ta còn tưởng đó chỉ là hành vi của riêng nhà họ An! Nhưng bây giờ xem ra, không chỉ mình nhà họ An thua không chịu nhận, người Thanh Châu các ngươi cũng y hệt vậy!"

"Hàm hồ!"

Gã trai cầm đầu nổi đóa: "Bây giờ bọn ta đang nói chuyện người giết người! Ngươi tới Thanh Châu lại ngang nhiên giết người, không phải đang xem thường Thanh Châu bọn ta sao?"

Diệp Quân nhìn gã trai cầm đầu: "Hắn nhảy ra khiêu chiến với ta, ngươi không thấy à?"

Gã trai kia nhìn Diệp Quân chòng chọc: "Khiêu chiến thì phải giết người à? Bây giờ ta khiêu chiến với ngươi, có phải ngươi cũng định giết ta luôn không?"

Vù!

Một luồng kiếm quang lướt qua yết hầu gã trai kia!

Đầu của hắn ta bay vút ra ngoài!

Tất cả mọi người đều kinh hãi!

Giết thật à?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.