Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nhìn thi thể của gã trai kia rồi nhìn quanh một lượt: "Hôm nay Diệp Quân ta chỉ nhận khiêu chiến sinh tử, phàm những người tới khiêu chiến thì tự động xem như là cuộc chiến sinh tử!"

Nói rồi, hắn tiếp tục đi về phía trước.

Những thiên tài của Thanh Châu nhìn nhau.

Nhưng không ai dám ra tay!

Giết trong tích tắc!

Quá hung hãn!

Khi Diệp Quân tới một quảng trường đá, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân.

Thấy người này, mọi người xung quanh đều cả kinh, đồng loạt hành lễ: "Bái kiến Lục viện trưởng!"

Lục Hiên!

Viện trưởng thư viện Quan Huyên ở Thanh Châu hiện nay!

Diệp Quân dừng chân, nhìn ông lão phía trước với vẻ bình thản.

Lục viện trưởng nhìn Diệp Quân, sắc mặt phức tạp: "Diệp công tử, xin lỗi, ta không thể để công tử vào thư viện được".

Dứt lời, xung quanh bỗng xuất hiện đến hơn nghìn cường giả, trong đó có mấy trăm vị cường giả cảnh giới Thần Kiếp!

Mấy trăm cường giả cảnh giới Thần Kiếp!

Ngoài ra, kể cả Lục viện trưởng là có ba vị cảnh giới Đăng Phong!

Thấy đội ngũ này, vẻ mặt Diệp Quân vẫn bình tĩnh như nước.

Điều này nằm trong dự liệu của hắn!

Diệp Quân xòe tay ra, một huy hiệu bỗng xuất hiện trong tay hắn.

Huy hiệu Vua tháp thí luyện!

Hắn vẫn luôn cất giữ huy hiệu này!

Chiếc huy hiệu Vua tháp thí luyện chầm chậm bay tới trước mặt Lục Hiên.

Nhìn thấy chiếc huy hiệu này, Lục Hiên bỗng chìm vào trầm mặc!

Diệp Vũ Kiếm Đế!

Đây là một chế độ thưởng năm xưa Diệp Vũ Kiếm Đế đã lập ra, phàm những ai có huy hiệu này đều có thể vào bất cứ thư viện nào, mà thư viện không được ngăn cản với bất kỳ lý do gì.

Vì sao lại nói không được ngăn cản với bất kỳ lý do gì?

Vì khi có người cầm huy hiệu này xuất hiện, chứng minh Diệp Vũ Kiếm Đế đã từng gặp đối phương, từng kiểm tra qua nhân phẩm và tâm tính của đối phương!



Thấy huy hiệu này, Lục Hiên bỗng im lặng.

Lúc này, lòng ông ta cũng đang ngờ vực!

Chắc chắn chàng trai này đã gặp Diệp Vũ Kiếm Đế!

Lẽ nào là đệ tử của Diệp Vũ Kiếm Đế?

Lục Hiên nhìn Diệp Quân, lòng đầy nghi ngại.

Lúc này, Diệp Quân bỗng nói: "Bà ấy nói với ta, chỉ cần ta có vật này, ta có thể vào bất cứ thư viện nào, tiền bối, bà ấy nói vậy đúng không?"

Lục Hiên im lặng.

Lúc này, ông ta bỗng thấy khó xử!

Phủ nhận? Nếu Diệp Vũ Kiếm Đế có quan hệ thân thiết với chàng trai này thật thì chắc chắn tương lai Diệp Vũ Kiếm Đế sẽ đánh tới thư viện Thanh Châu!

Đừng nói chứ, ông ta sợ thật!

Người của Kiếm Tông đều không nói lý lẽ đâu!

Nhưng Diệp Quân lại là người đang bị thư viện truy nã.

Nếu để Diệp Quân vào trong, e rằng mình khó giữ cái ghế viện trưởng!

Lục Hiên thở dài!

Các người ở trên tranh đấu, chỉ khổ những người ở tầng lớp thấp mà thôi!

Diệp Quân bỗng nói: "Tiền bối, ông thấy Kiếm Chủ Nhân Gian có lật án lại cho ta không?"

Giết vào trong?

Không thực tế!

Cứ thương lượng trước đã!

Có thể dùng lý, dùng tình trước, những đại lão của thư viện này không phải là người vô tri, có lẽ mình có thể đàm phán được!

Nghe Diệp Quân hỏi, Lục Hiên chỉ nhìn hắn mà không đáp lời.

Lật án?

Có khả năng này không?

Tuyệt đối có!

Kiếm Chủ Nhân Gian lập ra thư viện chính là để dạy người đời về pháp và lý. Chuyện này nhà họ An làm sai, nếu Kiếm Chủ Nhân Gian thật sự xuất hiện, vụ án này có khả năng lớn sẽ được lật lại!

Nhưng, nhỡ Kiếm Chủ Nhân Gian không xuất hiện thì sao?

Lúc đó, ông ta sẽ không thể tiếp tục làm viện trưởng được nữa!



Lúc này, ông ta phải đánh cược, phải chọn đội!

Diệp Quân lại nói: "Tiền bối có thể trở thành viện trưởng thì tuyệt đối không phải là kẻ ác, trong lòng chắc cũng có chính nghĩa. Hôm nay Diệp Quân ta bị đối đãi bất công, chắc chắn trong thâm tâm tiền bối cũng hiểu rõ, nếu hôm nay tiền bối giúp ta, lúc Kiếm Chủ Nhân Gian xuất hiện, có lẽ tiền bối cũng sẽ nhận được sự tán thưởng của ông ấy, từ đó có thể gia nhập vào tổng viện thì sao!"

Lục Hiên nhìn Diệp Quân: "Nếu Kiếm Chủ Nhân Gian không xuất hiện thì thế nào?"

Diệp Quân im lặng.

Không xuất hiện!

Vậy thì hắn toi đời!

Lục Hiên trầm giọng: "Diệp công tử, ta hiểu hết từ đầu tới cuối chuyện của cậu! Nhưng, chuyện quá phức tạp, liên quan rất nhiều người! Lại cộng thêm thư viện đã hạ lệnh truy nã cậu, nếu ta cho cậu vào, thư viện ắt sẽ phạt ta. Thế nên, ta xin lỗi!"

Cuối cùng, ông ta vẫn chọn đứng về phía thư viện!

Tuy Kiếm Tông mạnh, nhưng cũng nằm trong quản chế của thư viện.

Hơn nữa ông ta ngăn cản Diệp Quân có tình có lý, dù Kiếm Tông có tìm tới, ông ta cũng có lý do để ứng phó. Nói cho cùng, ông ta là người của thư viện, phải nghe mệnh lệnh của thư viện, đây là lẽ đương nhiên.

Nhưng nếu giúp Diệp Quân, lúc thư viện tìm tới, ông ta không có bất kỳ lý do nào để bao biện!

Quan trọng nhất là, Kiếm Tông không có quyền bãi miễn chức vụ của ông ta, còn nội các thì có quyền đó!

Nghe Lục Hiên nói vậy Diệp Quân khẽ gật đầu: "Ta hiểu!"

Lục Hiên nhìn Diệp Quân, không ra tay vì cường giả của thư viện sẽ đến đây nhanh thôi!

Đến lúc đó, chuyện đương nhiên sẽ do thư viện xử lý, ông ta chỉ khoanh tay đứng nhìn.

Diệp Quân ngẩng đầu nhìn núi Thương Lan, sau một lúc trầm lặng thì hắn khẽ cười: "Tháp gia, ta chỉ muốn một lẽ công đạo, sao khó đến vậy?"

Tiểu Tháp: "Ngươi muốn cũng không được! Công đạo phải dựa vào thực lực để có được!"

Diệp Quân gật đầu: "Ta hiểu! Hiểu một cách sâu sắc!"

Nói rồi hắn nhìn Lục Hiên trước mặt: "Tiền bối, đắc tội rồi!"

Dứt lời, hắn bỗng bước tới trước một bước, một đạo kiếm quang lướt qua!

Ra tay!

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều kinh hãi!

Không ngờ Diệp Quân dám ra tay!

Lục Hiên là cường giả cảnh giới Đăng Phong đấy!

Hơn nữa xung quanh ông ta còn rất nhiều cường giả khác!

Diệp Quân muốn một mình đối địch lại cả thư viện Quan Huyên ở Thanh Châu sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.