Thành phố B trải qua mùa đông thứ hai vô cùng lạnh lẽo.
Bài tập của học sinh lớp mười hai nhiều hơn trước rất nhiều, nửa tiếng trước khi bắt đầu tiết học là thời gian đọc bài buổi sáng do trường học quy định, mọi người có phàn nàn liên tục thì đa phần vẫn đến đông đủ.
Bởi vì việc học khẩn trương, trừ cuối tuần và ngày nghỉ tới lớp huấn luyện ra thì Lâm Tiếu cũng không đem theo điện thoại. Trịnh Lãng Yến ngồi cạnh cô, mỗi ngày đều có thể gặp mặt, người trong lớp cũng ngầm hiểu mối quan hệ giữa Trịnh Lãng Yến và Lâm Tiếu nên cô cũng không có liên lạc với ai nữa.
Tới gần kỳ thi cuối kỳ, Trịnh Lãng Yến luôn không lên lớp, chủ nhiệm và giáo viên bộ môn cũng không hỏi, nghĩ cũng biết là cậu đã xin nghỉ rồi.
Lâm Tiếu hơi lo lắng khó chịu liếc nhìn chỗ ngồi trống rồi sờ bên cặp sách, cảm giác trống rỗng khiến cô nhớ ra mình không đem điện thoại. Cô cố gắng bắt mình kiềm chế lại, dời mắt xem đề trong sách ôn tập.
Tối về, việc cô làm đầu tiên là gửi tin nhắn hỏi thăm tình hình của Trịnh Lãng Yến. Tin nhắn được gửi đi không lâu, Lâm Tiếu đang dõi theo màn hình chờ tin nhắn trả lời thì ngoài cửa bị ai đó khẽ gõ.
Cô nhanh chóng bỏ điện thoại vào ngăn kéo, vẻ mặt tự nhiên lật sách ôn tập ra. Lâm Tri Ngộ bưng đĩa trái cây vào phòng, thấy cô đang chăm chú lật xem sách ôn tập thì nhẹ nhàng đặt đĩa trái cây lên cạnh bàn.
"Tiếu Tiếu, nhiều bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-dai-cua-co-ay-tuong-doi-cung-ran/1787084/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.