Sáng sớm Trịnh Lãng Yến tụ họp với Lâm Tiếu ở sân bay, thời tiết gần tháng mười một nên chuyển lạnh, nhiệt độ sáng tối có sự chênh lệch lớn.
Lâm Tiếu mặc một cái áo khoác nhỏ nhìn xung quanh vài lần nhưng không thấy bóng dáng Trịnh Lãng Yến đâu, đối diện có người đeo kính râm, mang khẩu trang kín mít đến gần, Lâm Tiếu hơi sửng sốt rồi nhanh chóng nghe thấy giọng nói quen thuộc gọi tên cô.
"Tiếu Tiếu."
"Trịnh Lãng Yến? Cậu... sao thế?" Lâm Tiếu cau mày, khó hiểu nhìn tạo hình của cậu.
"Không sao đâu, mình bị cảm, sợ lây cho cậu thôi." Câu trả lời hời hợt.
Trịnh Lãng Yến nhìn cái vali nhỏ bên chân cô, hơi nghi hoặc: "Một mình hả?"
Lâm Tiếu hơi sửng sốt rồi mới hiểu ra là Trịnh Lãng Yến đang hỏi có phải cô đi một mình không.
Cô lắc đầu, vừa thúc giục Trịnh Lãng Yến lấy vé máy bay ra, vừa giải thích với cậu: "Không phải, có bạn học cùng tới lớp huấn luyện nữa, mình bảo các cậu ấy đi trước rồi."
"Ồ." Trịnh Lãng Yến ngoan ngoãn đáp một tiếng, rất tự nhiên xách vali giúp cô.
Cậu nhìn thoáng qua quần áo của Lâm Tiếu, cười hỏi cô: "Không phải lúc trước từng tới thành phố C một lần rồi ư? Vẫn chưa đủ nóng à?"
Lâm Tiếu nhìn qua áo khoác trên người mình mới hiểu ra.
Gương mặt cô đỏ lên, giải thích: "Ở trong có mặc áo thun, chờ qua đó rồi cởi ra là được."
"Cho dù mặc sai cũng không sao, qua đó rồi mua lại cũng được." Trịnh Lãng Yến lại khôi phục bộ dạng ung dung lúc trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-dai-cua-co-ay-tuong-doi-cung-ran/1787083/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.