Dung Hoa đưa tay che đi nụ cười chúm chím trên môi, hạ thấp đầu xuống mà lựa lời nói: 
"Ngạch nương quả giống như quốc sắc thiên hương, con nói sự thật, đâu dám quá lời!" 
Di Đại Quý Phi nhìn kẻ nô tỳ đang hầu hạ bên cạnh, mỉm cười thoả mãn, e là đã ưng ý đứa con dâu này rồi. 
"Thôi! Cứ vào cung của ta nói chuyện vậy! Con chắc cũng muốn biết cảnh vật bên trong Khải Cát Cung như thế nào!" 
Dung Hoa gật đầu, hành lễ theo quy củ. 
"Dạ, đa tạ ngạch nương!" 
"Ừm!" - Di Đại Quý Phi đi trước, mắt kiêu hãnh giương cao về phía ánh mặt trời màu vàng đậm trên nên trời xanh thẳm. 
"Con nghe nói, Khải Cát Cung được xây dựng trên nền đất phong thủy tốt, mang đến may mắn vô cùng! Hoàng Đế chắc rất sủng ái ngạch nương, nên mới cho người ở nơi như thế!" 
Di Đại Quý Phi cười, trong khoé mắt long lanh ánh nước. 
"Sủng ái gì chứ? Lan nhân nhứ quả, hiện giờ ta cũng chỉ là kẻ đứng cao nơi cung cấm, bơ vơ lạnh lẽo bị phu quân ruồng rẫy thôi!" 
Dung Hoa nghe lời chua xót, lòng ngậm ngùi nghĩ đến bản thân mình. 
"Con cũng sợ, Minh thân vương luôn luôn sủng ái Đích phúc tấn, nàng ta cũng vừa mới có hỉ!" 
Di Đại Quý Phi sững người, tim cơ hồ hẫng một nhịp, đau nhói. 
"Vào cung chưa được bao lâu lại phát hiện bản thân có hỉ, có chắc chắn là hài tử của Minh Trực hay không?" 
Dung Hoa điềm đạm trả lời: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hoang-diep-truyen/2530243/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.