Hoàng Diệp rảo bước đến ngôi tạ, bên trong còn hiện thêm một cái giếng cạn làm bằng đá tảng.
Nàng bước vào, nghe tiếng động dưới giếng, thâm tâm bắt đầu hoảng sợ, cảm giác bất an về vấn đề gì đó.
Nàng nhìn xuống, liền thấy một cái xác của thanh y tỳ nữ nổi lềnh bềnh, mái tóc đen xoã dài rũ rượi trên mặt nước. Đôi mắt nàng ta trợn ngược lên trắng dã, đáng sợ đến ám ảnh.
Hoàng Diệp kinh hãi hét lên khiến người khác giật mình, tức tốc hoảng loạn bỏ chạy, lại đâm vào Bảo Trúc đang lo lắng chạy tới.
Bảo Trúc ôm lấy Hoàng Diệp, giọng run rẩy hỏi:
"Muội làm sao thế? Bình tĩnh lại, bình tĩnh! Đằng đó có thứ gì?"
Hoàng Diệp thở dốc, mồ hôi từng tuyến tuôn ra ướt đẫm mặt. Nàng ghì chặt Bảo Trúc vào lòng, miệng cứng không nói nên lời.
"Muội... Muội... Đằng đó, dưới giếng có tử thi!"
Bảo Trúc trợn mắt ngạc nhiên, không tin vào lời của Hoàng Diệp. Nàng ta bán tín bán nghi, hỏi lại muội muội đang xuống tinh thần của mình một lần nữa.
"Muội có bị hoa mắt không vậy? Làm sao giữa thanh thiên bạch nhật lại có tử thi được chứ?"
Nàng ta khuyên nhủ Hoàng Diệp tịnh tâm lại, rồi lặng thầm bước đến bên cái giếng và từ từ nhìn xuống cho rõ.
Ập vào mắt là một cái xác ghê tởm, nàng ta liền ngất lịm ngay xuống nền đất lạnh...
Nàng được đưa về phủ, cho người hầu quạt, rửa mặt, đến sáng hôm sau mới tỉnh. Hoàng Diệp cả đêm lo lắng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-hoang-diep-truyen/2530245/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.