Trong phòng yên lặng đến mức nghe thấy tiếng kim rơi.
Trần Thỉnh đến cả mi mắt cũng không dám nâng lên thêm một chút, gã đã sớm biết rằng chỉ có kim thượng mới có thể khiến Thẩm tướng tức giận.
Vị cửu ngũ chí tôn trên Điện Kim Loan kia, tạm chưa nhắc tới bản lĩnh khác, chỉ riêng khả năng làm xằng làm bậy đã không ai địch nổi rồi!
Trần Thỉnh thực sự có thể hiểu được tâm trạng của Thẩm tướng, lúc nhìn thấy phong thư mật này gã cũng đã trợn mắt há mồm.
Tên kim thượng chỉ có độc một từ Lý, nhũ danh chính là A Lý.
Ngô thê A Lý……
Dù là Trần Thỉnh không thích Nguyên Diệu Đế cũng cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh, muốn một đao băm nát nghiệt tộc man di đã làm nhục toàn bộ Đại Ung, lại muốn cầm phong thư này tới chất vấn kim thượng: ngài hoang đường thì cũng đã hoang đường rồi, sao lại còn bất chấp cả quốc sỉ như vậy!*
Chú Thích *
Tuy nói rằng hậu cung của Nguyên Diệu Đế nam nữ không kỵ, nhưng đến cùng cũng chỉ là vài con hát hèn kém, chẳng qua là đồ chơi mà thôi. Tiền triều thịnh hành nam phong, quý nhân chuộng long dương cũng không phải số ít, nếu được lọt vào mắt xanh của danh cơ giai lệ, ngâm thơ làm đối, uống rượu nói lời vui, vậy thì cũng có thể coi là một việc văn nhã phong lưu.
Cho nên tuy các đại phu thế tộc vô cùng bất mãn với thân phận của phi tần hậu cung nhưng cũng không đương đình tử gián*. Nhưng con hát là con hát, bị người gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-cua-tram-noi-lua-roi/1315681/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.