Trở về Nhu Nghi điện, tôi gọi Cận Tịch tớidặn dò chuẩn bị việc phong Phi cho Hồ Chiêu nghi, bảo nàng ta nhớ phải làm chonáo nhiệt một chút, sau đó lại kêu Lý Trường đi bẩm báo việc này với HuyềnLăng. Sau khi xong xuôi tất thảy, tôi liền kêu Hoa Nghi đi mời Ôn Thực Sơ tớigiúp xem mạch bình an[40].
[40]Trỏ việc xem mạch khi thân thể không có bệnh trạng gì, tương tự như kiểm trasức khỏe định kỳ hiện nay - ND.
Khi Ôn Thực Sơ tới, tôi kêu Hoa Nghi bưngbộ đồ uống trà từ trong nội điện ra ngoài. Trên khay đặt một gói trà Ngọc LoaThiên Xuân, những chiếc chén sứ đều trắng ngần, bóng loáng tựa bạch ngọc, tỏara những tia lấp lánh. Lúc này đã gần tới hoàng hôn, sắc trời ngợp đầy ráng đỏtía, những tia sáng mờ mờ ảo ảo chiếu vào trong điện đều mang theo một vẻ nặngnề.
Tiếng nước trà sôi sùng sục phá tan bầukhông khí tĩnh lặng hiện giờ, sau khi được rót vào chén liền nổi lên vô số bọtnước trắng xóa như tuyết, hương thơm tỏa ra khắp xung quanh. Tôi đưa chén tràtới trước mặt hắn, chậm rãi kể lại những việc mà mình đã thấy ở chỗ Hồ Chiêunghi.
Ôn Thực Sơ nếm thử một ngụm trà, đoạn hờhững nói: “Là bệnh suyễn. Tỉnh Như Lương là người được đưa vào từ phủ Tấn KhangQuận chúa, xưa nay vẫn luôn kín miệng, có điều người mắc bệnh suyễn rất kỵ tơliễu, thường phải mang theo bạc hà bên người để đề phòng, mà canh dơi cũng làmột phương thuốc cổ truyền trong dân gian thường được dùng để khống chế cơn hensuyễn.”
Tôi hơi ngước mắt lên. “Bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759627/quyen-6-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.