Giữa làn gió hiu hiu thổi nhẹ, Thượng Lâmuyển dần đượm sắc xuân, những bông hoa đào thấm nước mưa càng thêm kiều diễm,đôi nhành liễu hơi nhú lộc non, khắp nơi đều là vẻ mơn mởn tươi mới, đẹp nhưtrong tranh. Mới thoáng đó mà bây giờ đã là đầu tháng Ba rồi.
Hôm ấy tôi bế Linh Tê và Dư Hàm tới chỗThái hậu thỉnh an, mỗi dịp đông đến, bệnh cũ của Thái hậu đều phát tác, khi vàoxuân mới dần đỡ hơn. Những lần như vậy, Tôn cô cô thường cất lời than vãn: “Nếukhông phải năm xưa bị phế Hậu và Ngọc Ách phu nhân liên thủ với nhau làm nhục,Thái hậu bây giờ đã chẳng như vậy rồi.”
Khi tôi tới Di Ninh cung thì Hồ Chiêu nghiđã ở đó rồi, đang cùng Hòa Mục Công chúa ngồi bên cạnh Thái hậu ân cần tròchuyện, mà càng hiếm có hơn là Hoàng hậu cũng có mặt. Thái hậu xưa nay vốnkhông thích Hoàng hậu lắm, rất ít khi gọi nàng ta tới hầu hạ, tôi thấy cảnh nàythì không khỏi thầm ngạc nhiên, xem ra hôm nay là ngoại lệ rồi.
Bởi vì mùa xuân đã tới, rèm cửa sổ trongcung của Thái hậu nhất loạt được đổi thành loại rèm cánh ve mỏng tang, gần nhưcó thể nhìn xuyên thấu qua được để thấy cảnh xuân bên ngoài, vừa có cái vận vịcủa cảnh mây khói đất Giang Nam lại vừa mang theo mấy nét mông lung, mờ ảo,khiến người ta bất giác mê mẩn, đắm say.
Trên chiếc bàn chân ngắn bên cạnh Thái hậucó mấy bông nghênh xuân vừa hái được cắm trong một chiếc bình sứ hai màu đỏtrắng đan xen, những cánh hoa đều mỏng manh và mang màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-cung-chan-hoan-truyen/759626/quyen-6-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.