Trong một lúc phải đón nhận hai cái tang, cả Thiên Cân Phái không cách gì lạc quan lên nổi. Đến cả nhánh cây ngọn cỏ cũng thấm đượm nỗi buồn như vô tận.
Bầu trời âm u, từng đám mây cuộn đen như những làn sóng khi bão tới.
Gió từng đợt rít lên kéo theo hơi lạnh của vùng cao.
Nhưng có lẽ lúc này lạnh nhất là lòng người. Không một tiếng nói, cả không gian chìm vào im lặng.
Bỗng có tiếng vọng lên:
– Trưởng môn phái Nam Sơn Thiếu Lâm đến viếng!
Hoàn Thư vội đứng dậy ra nghênh tiếp. Huyền Trần khuôn mặt trầm ngâm, tuy là kẻ xuất gia nhưng cũng không tránh khỏi cái xích của cảm xúc, đôi mắt ông đượm nỗi buồn, thân thể đầy màu phong trần.
– Bần tăng từ xa nghe tin dữ, hôm nay đến đây tiễn đưa trưởng môn lần cuối…
Hoàn Thư ra hiệu bảo bọn đệ tử dọn qua hai bên. Đoàn của phái Thiếu Lâm Nam Sơn lần lượt bước vào. Huyền Trần cúi người trước quan tài. Râu ông thêm sợi bạc, tay ông run run niệm nam mô. Thiếu Lâm Nam Sơn phái và Thiên Cân phái đã có mối giao tình từ lâu đời, trưởng môn đời này với trưởng môn đời kia cũng có thâm tình đậm nghĩa. Chẳng ngờ sự đời vô thường…
Hoàn Thư mời Huyền Trần ngồi qua bên.
– Sự thể là như thế nào… Vì cớ gì mà…
Hoàn Thư gật gù:
– Hôm qua lúc sư phụ đến Nhất Nam phái lại bị họ đổ oan là ra tay hạ sát Hoàng Quân. Trên đường chạy nạn thì gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-an-le-chi-vien/3276309/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.