Nắng càng lúc càng gắt, mọi người nép sát vào hai bên, vẻ mặt ai nấy đề sợ hãi. Tuy nhiên chẳng một ai muốn đi, nửa tội nghiệp bà bán bánh, nửa lại muốn xem tình hình cuối cùng thế nào. Cũng có người muốn xông vào làm một trận cho ra lẽ, nhưng ánh sáng lóe lên từ cây dao sắc bén làm họ ngưng lại. Chẳng một ai vì một người dưng mà hy sinh tính mạng, dẫu cho có tốt bụng hay không.
Minh Hướng vừa định bước ra, bỗng có tiếng kêu lớn:
– Giữa ban ngày ban mặt bắt nạt đàn bà phụ nữ, các vị đây có phải đã quá đáng lắm rồi không?
Cả mấy chục con mắt hướng về phía phát ra tiếng nói. Một người thanh niên thong thả bước tới. Hắn mặc một chiếc áo dài màu trắng, tay phải phe phẩy quạt ra dáng thư sinh. Xét ra thì không giống một người thanh niên cho lắm cho lắm, bởi khuôn mặt non choẹt chỉ như một cậu bé mười tuổi. Nhưng cách ăn nói vả cả dáng đi thì đường hoàng, cứng rắn.
Người này cốt cách khác lạ, giọng nói sang sảng, điệu bộ không giống người giang hồ.
Tên cầm đầu liếc mắt lui đàng sau:
– Đồ con nít miệng còn hôi sữa, khôn hồn thì đứng yên ở đó chờ bổn đại gia xử xong vụ này rồi sẽ róc thịt lẻo xương ngươi, xem quá đáng là như thế nào. Ha ha ha!
Người thanh niên ấy vẫn không tỏ ra sợ hãi, hắn cười nhạt, đôi chân vẫn không hề dừng lại.
– Thì cứ để xem!
Tên râu to như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-an-le-chi-vien/3276310/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.