4
Tân đế bạo ngược, ngày càng ham thích g.i.ế.c người.
Công việc của chúng ta, những đao phủ, cũng ngày càng nặng nề.
Sư phụ ta mỗi ngày phải c.h.é.m không biết bao nhiêu cái đầu, còn ta cũng phải mài đi mài lại thanh Quỷ Đầu Đao nhiều lần.
Đêm đó, dưới ánh trăng, ta vội vã trở về nhà. Từ xa, ta đã thấy khói đen cuồn cuộn bốc lên, vươn thẳng tận trời cao.
Ta giật mình hoảng hốt, cứ ngỡ Hoắc Phất Quang đang định làm điều gì đó rầm rộ để tự sát.
Nhưng khi lao vào trong nhà, ta lại thấy Hoắc Phất Quang đang ngồi trước bếp lò.
Trước mặt hắn, chiếc nồi lớn bốc khói đen mù mịt, khuôn mặt như ngọc của hắn lấm lem tro bụi.
Thấy ta ngạc nhiên đứng sững ở cửa, hắn mím môi, dáng vẻ bối rối như tiểu tức phụ bị bắt quả tang:
“Ta… ta chỉ muốn giúp nàng nấu cơm.”
“Nhưng gạo bị cháy…”
Ta mở nắp nồi ra xem, liền bật cười vì tức.
Trong nồi chỉ có gạo, chẳng hề có lấy một giọt nước.
Ta nói:
“Nấu cơm khô cũng phải cho nước vào.”
Hoắc Phất Quang ngẩn người:
“Xin lỗi… ta không biết.”
Ta thở dài.
Bắt một công tử bột chưa từng đụng tay vào việc bếp núc phải nấu cơm, quả là làm khó hắn.
Ta múc số gạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-xuan-quang/3736620/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.