5
Mùa đông trời tối rất sớm.
Mỗi tối khi ta trở về nhà, luôn thấy Hoắc Phất Quang một mình ngồi trong bóng tối, dáng vẻ cô quạnh lẻ loi.
Mỗi khi ta gọi tên hắn, hắn mới ngẩng đầu lên, khẽ nở một nụ cười rất nhẹ với ta.
Từ khi bị gãy chân, Hoắc Phất Quang không ra ngoài, cũng không trò chuyện với ai khác. Ta sợ hắn cứ ở mãi trong nhà một mình sẽ buồn chán, nên định mua vài cuốn sách để hắn đọc giải khuây.
Ai ngờ, ngay chiều hôm đó, sư đệ của ta đã lén lút tìm đến, rồi rút từ trong túi ra mấy cuốn sách.
“Này, mấy cuốn này đảm bảo phu quân của tỷ chưa từng đọc qua.”
Hắn cười toe toét, lộ cả hàm răng trắng:
“Đây đều là tinh phẩm cả đấy… phu quân của tỷ chắc chắn sẽ thích mê…”
Ta cầm từng cuốn sách lên xem qua.
Dù không biết chữ, nhưng nhìn nụ cười của sư đệ, ta vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.
Ta hỏi:
“Những cuốn này nói về gì vậy?”
“Cuốn này nói về cách trồng mai, cuốn này là thưởng thức ngọc khí, còn cuốn này thì dạy cách sửa nhà.” Sư đệ tặc lưỡi: “Ta là sư đệ của tỷ, chẳng lẽ tỷ không tin ta? Được rồi, cầm đi nhanh lên!”
Ta bán tín bán nghi mang mấy cuốn sách về nhà, đặt trước mặt Hoắc Phất Quang.
“Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-xuan-quang/3736621/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.