Lạc Hân đi lên phòng ngồi xuống giường cô thở dài, cô biết Dịch Luân thật lòng đối xử tốt với cô, cô biết anh yêu mình, nhưng tình cảnh hiện tại hai người chưa thể đến với nhau được.
Cô còn nhiều chuyện phải lo chuyện tình cảm thì cứ để qua một bên, cô phải ly hôn với Triệu Hoàng, cô sẽ không bỏ qua cho họ dễ dàng như vậy đâu, trước khi kết thúc hoàn toàn với nhà họ Triệu cô sẽ khiến cho bọn họ nếm trải một chút đau khổ và sợ hãi.
Dư Lạc Hân quyết định sẽ quay về ngôi nhà địa ngục đó, mẹ của cô vẫn còn ở trong tay của tên Triệu Hoàng, hắn tuy chấp nhận chu cấp tiền bạc chửa bệnh cho mẹ cô nhưng hắn không cho cô biết mẹ ở đâu, hắn mục đích là dùng mẹ để giam giữ cô bên cạnh hắn.
Hắn nói yêu cô chỉ là cái miệng thực chất hắn giống xem cô như một món vật sở hữu, tùy ý đùa giỡn điều khiển. Cuộc gặp gỡ giữa cô và hắn từ đầu đã là nghiệt duyên rồi.
Triệu Hoàng ơn của anh tôi đã trả từ kiếp trước kiếp này nên tính nợ rồi.
Tra nam! Khốn kiếp tôi sẽ cho anh biết mùi đau khổ.
Dư Lạc Hân sẽ tự xử lý, cô không muốn Mạnh Dịch Luân vì bảo vệ mình mà chịu khổ.
* Chú à chờ em một chút khi xong tất cả em sẽ đường đường chính chính mà theo đuổi anh. *
Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy tư của cô.
" Lạc Hân anh có mang đồ tới cho em, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-ruby/3419961/chuong-9.html