" Cậu nói kiếm tiền là kiếm ở đây hả? "
Khả Tinh đứng trước cửa sòng bài ngẩn đầu nhìn tấm bảng hiệu lớn, cô ấy không nghĩ Lạc Hân sẽ dắt cô ấy tới nơi này. Khả Tinh kéo tay cô định rời khỏi, nhưng Lạc Hân giữ lại cô mỉm cười vỗ vỗ bàn tay của cô bạn đang nắm tay mình.
" Đi gì chứ vào đi, để tớ cho cậu biết tớ kiếm tiền như nào"
" Không được đâu! Vào mấy chỗ này khó ăn lắm, bao người sạc nghiệp vì nó cậu không biết à? Đi về thôi có gì để mình tìm cách giúp cậu."
" Cậu không tin mình à? Lúc mình đi du học ở bên đó cũng là một tay chơi giỏi đấy, vào thôi tớ sẽ dùng 70tr biến thành mấy trăm triệu cho cậu xem"
" Nhưng mà...nhưng mà...".
" Đi thôi tin tưởng ở mình "
Ngồi chơi một lúc cô đã kiếm được lãi Lạc Hân vui vẻ nhìn Khả Tinh, thấy sao không phải mình đã nói cứ tin tưởng ở mình rồi chứ. Du học 3 năm bên Singapor cũng nhờ tài chơi giỏi mà cô kiếm tiền để trang trải cuộc sống đó.
" Cậu nói xem mình ăn được bao hiêu rồi? "
" Là 100 triệu đó, cậu thấy không mình nói tin ở mình mà. "
" Vậy tụi mình về đi không nên chơi tiếp, tớ sợ càng ham sẽ mất trắng đấy. "
" Được được, để tui đặt một cây cuối xong rồi về đảm bảo không sao đâu. "
Trên tầng hai Dịch Luân nheo mắt nhìn bóng hình cô, mèo nhỏ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-ruby/3419960/chuong-8.html