Triệu Hoàng bấy giờ mới đi từ trên lầu xuống nhìn thấy một màn trước mắt hắn nhanh chân di tới đem hai người gỡ ra, Lạc Hân bị hắn ôm vào lòng, cả người cô nhất thời cứng đơ, khó chịu mà đẩy hắn ra.
" Lạc Hân em về rồi "
" Ưm...anh là ai....lại ôm Hân Hân....xùy không thích người lạ ôm..."
Cô lạ lẩm lạnh nhạt nhìn hắn, hai tay chống nạnh phồng má trừng mắt lên nói. Triệu Hoàng ngơ ra, cô không nhớ hắn cô đang đùa giỡn hắn đúng không? Hắn kích động muốn ôm cô nhưng Lạc Hân rất sợ hãi mà chạy trốn, cuối cùng muốn dùng chân đá hắn nhưng không trúng.
" Bỏ chân tôi ra....anh là ai....tôi không quen anh....đây không phải nhà của tôi, ba mẹ của Hân Hân đâu.....mấy người đều là người xấu"
Cô ôm cánh tay thủ thế phòng thủ, lạ lẫm trước những con người này. Ba người bọn họ nhìn biểu hiện của cô trong lòng tuy còn sự nghi ngờ thật giả nhưng ngoài mặt lại có biểu hiện khác nhau.
" Em không nhớ ra anh sao? Anh là chồng của em Triệu Hoàng đây....nào lại đây với anh...em là vợ của anh mà "
" Chồng......? "
" Ừm....anh là chồng của em "
" Không đúng....tôi mới 8 tuổi thôi còn nhỏ lắm....sao lại xó chồng được....mẹ tôi đã dạy 20 tuổi mới được lấy chồng.... Hân Hân mới có 8 tuổi...ưm.....lừa gạt....các người lừa gạt....a......a.....tôi muốn về nhà....muốn về nhà...."
Cô ngã xuống nền nhà vừa rơm rớm nước mắt vừa la lên, ba người có vẻ đau đầu nhìn cô ngó nghếch trước mắt dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-ruby/3419962/chuong-10.html