Cầm ô giấy dầu, xuyên qua những bóngngười thưa thớt trên con đường mưa rơi lất phất, Tiểu Ngư chưa từ bỏ ýđịnh, đi mua một cân rượu Kiếm Nam Xuân trước, cũng không bịt miệng bình lại, tùy ý để cho hương rượu phiêu đãng trong mưa gió, khiến cho nhữngngười đi ngang qua đều ghé mắt, đồng thời cũng câu ra sâu rượu trongbụng rất nhiều người, muốn nhấp một ngụm rượu cho ấm dạ.
Nhưng sâu rượu trong bụng người nào câu ra nàng mặc kệ, nàng chỉ muốn câu ra sâu rượu của một người.
Tiểu Ngư đến nơi lần đầu tiên gặp phảilão già quái dị trước, lại dọc theo con đường qua các tửu lâu lớn nhỏ,cũng dựa theo đầu mối Đinh Triệt cung cấp, ở trong thành đi qua rấtnhiều nơi, cuối cùng ôm một chút mong chờ đến khách sạn Vân Lai ở phố Tử Gia.
Nàng đã bôn ba hơn nửa buổi chiều, mắtthấy sắc trời dần sập tối, làn váy từ lâu đã bị mưa phùn làm ướt mộtmảng lớn, đôi giày đế da cũng sớm đã bị nước mưa ngấm vào, nhưng vẫnkhông có chút tin tức nào của lão già quái dị.
Thở dài, nhìn rượu ngon trong tay, TiểuNgư đứng trên một cây cầu, chậm rãi nghiêng miệng bình, đổ rượu xuốngdòng sông nhỏ bên dưới, dự định lát nữa đi thăm nhũ mẫu Đinh Triệt mộtlát rồi quay về.
“Này, ta nói tiểu cô nương, ngươi khônguống rượu thì cũng đừng lãng phí rượu ngon như vậy chứ?!” Đổ được mộtnửa, một thanh âm già nua vang dội bỗng nhiên ngang trời xuất thế.
“Lão tiền bối?” Tiểu Ngư kinh hỉ quayđầu, nhưng ánh mắt vừa chạm đến đối phương liền thất vọng ngẩn ra, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576340/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.