“Đúng vậy.. Vãn bối Phạm Tiểu Ngư báikiến lão tiền bối.” Tiểu Ngư lấy lại bình tĩnh, cung kính thi lễ, làm bộ như không nhìn thấy xung quanh căn phòng đơn sơ chất đống những vò rượu rỗng.
“Gỡ mặt nạ xuống để ta xem nào.” Lão thái thái bộ dạng kiêu ngạo, ừ một tiếng.
Tiểu Ngư do dự một chút, nói: “Lão tiềnbối xin thứ lỗi, không phải vãn bối không muốn, chỉ là vãn bối khôngmang theo nước thuốc dùng để gỡ hóa trang.”
“Chỉ là 1 tấm mặt nạ vớ vẩn thôi, còn phải gì mà thuốc gỡ?” Lão thái thái nhất thời khó chịu nói.
Nói oách quá.. Có điều, hình như bà ấycũng có tư cách để nói oách đó. Nghĩ thật nhanh, Tiểu Ngư đã nhanh chóng quyết định, cúi đầu liền bắt đầu cố gắng gỡ lớp da trên mặt. Nếu nhưlúc này nàng còn không biết người thật sự chế tác ra mặt nạ là ai thìquá ngu ngốc rồi.
“Hmm. Cô bé xinh đẹp quá.” Lão thái thái nhìn chòng chọc nàng một hồi, ngoắc nàng lại.
Tiểu Ngư cố nén mồ hôi ngoan ngoãn đi tới, chịu đựng để cho bà già bốc mùi rượu nồng nặc sờ tới sờ lui người mình.
“Không tồi, tư chất quả thực rất cao, là một mầm non tốt, rất xứng với tên nhóc họ Đinh kia.” Lão thái thái hài lòng gật đầu.
“Đa tạ tiền bối khích lệ.” Tiểu Ngư mặthơi đỏ lên, liếc mắt nhìn lão quái vật nằm lăn như heo chết, cung kínhhơn nữa: “Xin hỏi Bỉ lão tiền bối bao giờ mới tỉnh lại?”
“Ngươi một câu lại một câu tiền bối, cómệt hay không? Trước đây ta nghe nói ngươi chẳng khách khí với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576341/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.