Dù Đinh Triệt luôn mãi đảm bảo, trước khi chia tay Tiểu Ngư vẫn buộc hắn phải đồng ý mỗi ngày để lại mẩu giấynhỏ báo bình an vào cơ quan nhỏ trên tường, nhưng khi trở lại Lô phủrồi, Tiểu Ngư vẫn cảm thấy nôn nóng khó hiểu trong người, cứ cảm thấydường như có chuyện gì sẽ xảy ra vậy.
Loại cảm giác này khiến nàng đứng ngồikhông yên, đổi về nữ trang xong, định qua chỗ Nhạc Du nhìn một cái, bấtkể thế nào, độc dược khi nào có thể xuất xưởng nàng phải biết rõ.
“Kiều Kiều tỷ, nếu như La ca ca biếtchúng ta lén cầm đồ trong hòm của huynh ấy, liệu có thể tức giận không?” Tiểu Ngư mới ra khỏi nơi nữ quyến ở, bước về phía tiểu viện cho namkhách ngay sát vách, chợt nghe ở hành lang gấp khúc phía trước truyềnđến một giọng nói non nớt, là giọng của Liên Nhi.
“Suỵt. Khẽ thôi, đừng để người khác nghethấy.” Thượng Quan Kiều cuống quýt đưa tay ra hiệu đừng lên tiếng, sauđó siết chặt tay áo, nhỏ giọng nói: “Chúng ta chỉ cầm chơi một chút,ngày mai trả lại, La ca ca không phải sẽ không biết được sao?”
“Uh uh, Kiều Kiều tỷ tỷ, vậy tỷ dạy LiênNhi làm thế nào mở khóa được không?” Liên Nhi quả nhiên nhỏ giọng xuống, nhưng giấu không được hưng phấn trong giọng nói.
“Muội còn nhỏ, chờ muội sau này lớn hơnta sẽ dạy, ha ha, đây chính là tuyệt kỹ sở trường của ta, trước đây mẹvà đại ca luôn thích nhốt ta lại, cũng không phải ta vẫn luôn trốn thoát hay sao.” Thượng Quan Kiều khó có dịp gặp được một người có thể khoekhoang, dù đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576339/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.