Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mạc Tinh Nhu buông điện thoại di động xuống: “Còn dì bên kia, chị cũng sẽ đón dì ấy đến biệt thự gần núi của chị trước, nếu thấy im hơi lặng tiếng chị sẽ bảo em trở về, còn nếu giông bão nổi lên thì chị cũng nghĩ biện pháp đưa đến Mỹ. Chú đi sớm, em yên tâm chị sẽ không để loại bất ngờ đó phát sinh nữa.”
“Cha của em chết không phải là bất ngờ.” Nói đến cha Lâm, giọng nói run run của Hứa Mễ Nặc đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Lời mới vừa ra khỏi miệng, Hứa Mễ Nặc đã hơi hối hận, học tỷ Tinh Nhu giúp mình, sao mình có thể nổi nóng với chị ấy được?
Nhưng Hứa Mễ Nặc chỉ cần nhớ tới cảnh tượng cha ba chết thảm thiết không nhắm mắt là trái tim lại cảm thấy rét lạnh...
Hứa Mễ Nặc lắc lắc đầu, có ném cơn ác mộng vẫn luôn kéo dài kia ra khỏi đầu.
Hứa Mễ Nặc nhìn Mạc Tinh Nhu chân thành nói: “Học tỷ, lần này thật cám ơn chị, chị là chúa cứu thế của em.”
“Chúa cứu thế... cũng sợ bà bác thích khiêu vũ ngoài quảng trường à!” Mạc Tinh Nhu đột nhiên thay đổi sắc mặt.
Một giây kế tiếp, cô ấy hất tay của Hứa Mễ Nặc ra: “Vợ cả của lão Hải mang chị em gái của bà ta tới đuổi giết kìa, em mau giúp chị đi.”
“Cái, cái gì?” Hứa Mễ Nặc còn chưa kịp thu hồi biểu tình nước mắt rơi đầy mặt, có phải cái chuyển biến này quá nghịch ý trời hay không?
Vợ cả? Thì ra bạn trai già của học tỷ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532451/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.