Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Có thể ngoài đời Viên Diệp Đình đó không đáng sợ như vậy!
Đúng đúng, chuyện bên ngoài hỏi anh gồ chuyện bên trong hỏi baidu, Hứa Mễ Nặc vứt điện thoại di động mở máy vi tính ra tràn đầy hy vọng tìm kiếm gõ vào: “Nếu vô tình đắc tội Viên Diệp Đình thì phải làm thế nào?”
Dựa vào! Hứa Mễ Nặc nhìn thấy một kết quả, sau đó nhanh chóng khép máy vi tính xách tay lại!
Độ nương(*) nói: Căn cứ vào luật pháp và chính sách có liên quan, tìm kiếm dó dấu hiệu bạo lực máu tanh tự động bị che giấu!
(*)度娘:Hình ảnh tìm kiếm của Baidu, có thể lên bác gồ tìm nha, khá dễ thương
Không được, cô không thể bỏ cuộc được! Hứa Mễ Nặc suy nghĩ rồi lại cầm điện thoại lên lần nữa...
Ngày hôm sau, quán cà phê cranberry.
“Mễ Nặc, đã lâu không gặp!” Mạc Tinh Nhu đặt chiếc túi xách LV phiên bản hạn chế lên bàn.
Bóng người mặc nguyên đồ trắng ngồi đối diện trong góc đang ủ rũ như chú mèo nhỏ đang bị ướt sũng!
Tiểu Nặc chẳng bao giờ nghĩ quá nhiều về bản thân mình, Mạc Tinh Nhu dịu dàng nắm lấy tay của Hứa Mễ Nặc: “Đi bắt gian với chị đi!”
Hứa Mễ Nặc vừa nghe thấy vậy đã lã chã nước mắt ngẩng đầu lên, Mạc Tinh Nhu lập tức buông lỏng tay ra!
Đôi mắt cong cong như trăng lưỡi liềm của Hứa Mễ Nặc lộ ra vành mắt đen bắt mắt, khuôn mặt trắng bệch chỉ cần gắn thêm hai chiếc răng nanh là có thể đóng vai quỷ hút máu, mái tóc vốn mềm mượt như thác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-vui-nhon-vo-nho-den-cay-cua/532450/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.