Đưa tay lau vết máu trên khóe miệng, Vân Dật Bạch cũng không ra tay với cậu ta.
Song Tông Chính cũng không dễ dàng bỏ qua cho anh như vậy, cậu ta tức giận nói, "Cậu có còn lương tâm nữa hay không? Cậu thật sự muốn hại chết cô ấy mới chịu bỏ qua sao?"
Giữ chặt cánh tay cậu ta, Vân Dật Bạch mím chặt môi, "Mặc kệ tớ!" Đưa tay nhận quần áo Lăng Thiếu Dương mang đến từ ngoài xe mặc vào. Anh xoay người đưa mắt nhìn về phía cửa phòng cấp cứu không muốn nói chuyện nữa.
Tông Chính còn muốn lên tiếng, lại bị Văn Thiếu Giác cản lại. Im lặng lắc đầu, anh thấp giọng nói, "Dật Bạch làm việc ắt có chừng mực!"
"Nhưng không thể lấy tính mạng của người khác ra để đùa giỡn như vậy được!" Điều này Tông Chính không thể lý giải được, cũng không thể chịu được. Dật Bạch tự ý quyết định.
"Đây là chuyện ngoài ý muốn!" Anh tin rằng bạn tốt của anh sẽ không vì niềm vui nhất thời mà để chuyện thành ra như vậy. Nhất là, hiện tại anh có thể nhìn ra được, trong lòng Vân Dật Bạch cũng không tốt hơn bọn họ.
"Ngoài ý muốn? Thiếu Giác cậu đừng có nói cậu chưa từng nghĩ đến. Nhà của cậu ta là nơi ai cũng có thể ra vào hay sao? Không có sự sắp xếp của cậu ta thì ai có thể vào được cơ chứ?" Tông Chính lạnh giọng giễu cợt.
Đây chính là một nghi vấn. Khu nhà của Dật Bạch, mỗi một căn đều được gắn máy giám sát, các hộ gia đình sống ở đấy đều được nhận biết. Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529886/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.