Dứt lời, đôi môi lạnh lẽo của Vân Dật Bạch hung hăng gặm cắn cánh môi cuả Thi Tĩnh,
giống như là muốn xóa đi cảm giác trước đó.
Thi Tĩnh cảm nhận được sự trừng phạt trong nụ hôn của hắn.
“Đau…………….” Cô không nhịn đau được kêu thành tiếng.
Giọng nói mềm nhũn của Thi Tĩnh đã đánh thức Vân Dật Bạch, hắn dịu dàng đi mấy phần
nhưng không có rời khỏi môi cô. Đầu lưỡi của hắn lần mò trong miệng cô, trằn trọc dây
dưa, nụ hôn này giống như muốn đem linh hồn cô rút ra. Thi Tĩnh cảm thấy đầu lưỡi của
mình tê dại hết rồi mà hắn vẫn không chịu buông môi cô ra.
Không nhịn được cái hôn tà ác của hắn, hai chân của cô mềm nhũn suýt nữa co quắp
trên mặt đất. Cũng may có hắn kịp thời vòng tay đỡ cô lên, ổn định thân thể.
Bỗng nhiên Vân Dật Bạch buông môi cô ra, hắn nhìn chăm chú cánh môi đã sưng đỏ của
cô. Bàn tay của Vân Dật Bạch lặng lẽ nắm lấy tay cô, hai mắt không chớp nhìn nhau.
Vào khoảnh khắc này, Thi Tĩnh cảm giác mình bị hút sâu vào đôi mắt màu mực của Vân
Dật Bạch. Nhận thấy hắn cố tình ma sát thân thể của mình, thân thể cô kịch liệt run rẩy.
“ Ha ha” Phản ứng của cô làm Vân Dật Bạch vui vẻ. Cúi đầu nhìn Thi Tĩnh bị hắn ngăn
giữa cánh cửa, khuôn mặt đỏ ửng của cô giống như mê hoặc hắn.
Trong phút chốc tiếng cười của hắn khiến Thi Tĩnh hoàn hồn, phát hiện tay mình đang
vòng quanh hông của Vân Dật Bạch, cô khiếp sợ mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tuyet-luyen-tong-giam-doc-khong-yeu-van-cuong-ep/529827/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.