Một buổi tối, tất cả mọi người đều có tâm sự, nhưng vẫn thật vui vẻ ăn bữa cơm này.
Lưu Chí Đức và La Nguyệt Lan đều biết mình hiểu lầm, cũng có chút xin lỗi, nhưng Trang Hạo Nhiên cũng hết sức rộng rãi trò chuyện vui vẻ ăn cơm với hai người già, Nhã Tuệ ngồi ở bên cạnh của mẹ, Lâm Sở Nhai cũng thông qua ngầm cho phép, ngồi ở bên cạnh cô, còn hết sức cung kính lấy lòng, còn gắp thức ăn cho hai người già, còn chăm sóc Nhã Tuệ thật tốt. . . . . .
Nhã Tuệ ngồi ở một bên, im lặng nhìn Lâm Sở Nhai thật sự là giống như con rể của ba mẹ, biểu hiện tốt, thậm chí lúc mẹ của mình hỏi tình huống gia cảnh của anh, anh lập tức mỉm cười nói, nhà mình có hai anh trai, ở California mở nông trường, cha mẹ đều ở bên kia, chị lập gia đình, hiện tại Nhật Bản, mình tốt nghiệp trường thương mại ở Mĩ, đi theo Tổng Giám đốc Trang nhiều năm, ở các nơi trên thế giới đều có bất động sản và nhà hàng của mình. . . . . Anh còn cười nói, nếu như chú dì lớn tuổi, muốn đến California dưỡng lão, vào lúc đó anh nhất định sẽ bố trí một biệt thự. . . . . .
Nhã Tuệ yên lặng nghe hết, mặt lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Đường Khả Hinh ngồi ở đối diện, cắn đôi đũa, căng thẳng nhìn bạn thân! !
Trang Hạo Nhiên ngồi ở phía dưới, im lặng gắp một con tôm, đưa đến trong chén của cô, khẽ gõ chén của cô một cái.
Đường Khả Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274425/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.