“Buông tôi ra! ! Buông tôi ra! !”
Tào Anh Kiệt nằm ở trên ghế sa lon trong phòng đọc sách, liều mạng đẩy ra Lâm Sở Nhai, kêu to: “Cứu mạng !”
“Hôm nay tôi không cưỡng gian cậu, sẽ có lỗi vì từng theo cậu bái lễ kết nghĩa anh em! Cậu dạy vợ như thế nào? Có thể để cho cô ấy như vậy ở trước mặt cha mẹ vợ tương lai của tôi hạ mặt mũi của tôi? Tôi chửi con mẹ cậu!” Lâm Sở Nhai không nói hai lời đè Tào Anh Kiệt xuống ghế sa lon, sau đó liều mạng tháo cà vạt của anh ra, lại cởi tây trang của anh ra, chính là muốn cưỡng gian anh! !
“Buông tôi ra!” Tào Anh Kiệt liều mạng níu chặt áo sơ mi, đưa chân đạp anh.
“Này, đừng đạp em trai, sẽ đoạn tuyệt đường con cái của anh ấy, tương lai bắt con trai của cậu nuôi đấy!” Tô Lạc Hoành ngồi trên ghế sa lon ở đầu này, cười ha ha ha nói.
“Hôm nay tôi muốn làm cho cậu ta làm cho tuyệt đường con cái! Xem cậu ta còn dám ân ái với vợ quên anh em hay không! !” Lâm Sở Nhai muốn đưa tay ra cởi dây lưng của anh, mặt cúi thấp xuống muốn hôn.
“A! ! Không nên như vậy! Thật là ghê tởm!” Tào Anh Kiệt quay đầu, tránh nụ hôn của anh, khóc kêu to: “Không liên quan đến tôi mà! Cô ấy không biết anh thích Nhã Tuệ, chúng tôi cũng không biết, anh thông cảm một chút không được sao? Lão đại, anh cứu mạng ! !”
Trang Hạo Nhiên nhàn nhạt một mình yên lặng ngồi ở ghế sa lon,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc/1274424/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.