"Anh. . . . . . anh. . . . . . anh. . . . . . anh nói cái gì? Anh nói Tô Thụy Kỳ là cháu trai của Thủ tướng?" Đường Khả Hinh trừng lớn conngươi, nhìn vẻ mặt tức giận của Tưởng Thiên Lỗi, nhất thời cô hoảng sợđến mất hồn, vỡ mật. 
Nhã Tuệ và Tiểu Nhu nghe nói như thế, cũng kinh hãi không nói ra lời. 
Tưởng Thiên Lỗi nhìn cô, cố nén lửa giận, chậm rãi nói: "Cô và một người đàn ông thân mật như vậy, chụp loại hình mập mờ như vậy, sau đó côkhông biết anh ta là ai?" 
Đường Khả Hinh hoảng sợ đến trái tim đập thình thịch, khóc nói: "Tôi thật sự không biết. . . . . ." 
"Con bé chết tiệt kia." Bình thường Nhã Tuệ không nở mắng Khả Hinh,nhưng hôm nay thật sự gấp gáp chụp bả vai của cô, tức giận nói: "Bìnhthường cô đi chung với người ta như thế nào? Ngay cả thân phận người talà gì, cô cũng không biết, tới lui cái gì? Còn chụp ảnh thân mật nhưthế, nếu Tô Thụy Kỳ có chuyện gì, cô lấy nước rửa cũng không sạch! !" 
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên nhìn Nhã Tuệ khóc nói: "Ai nghĩ tới một người giúp tôi cắt tóc, gội đầu là cháu trai của Thủ tướng chứ, tôi hoàn toàn không nghĩ tới a. Tôi quen biết anh ấy ba năm, nhưng mấy ngày trước mới biết được tên của anh ấy mà." 
Tưởng Thiên Lỗi nghiêm mặt nhìn chằm chằm người này, nhanh chóng nói:"Tôi mặc kệ giữa các người xảy ra chuyện gì, hiện tại quan trọng nhất là cô biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644703/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.