Một buổi tối không bình thường vẫn kéo dài. . . . . . 
Bão táp và mưa to vẫn kéo dài, ngay cả có thể nhìn thấy trong cơn mưa điên cuồng, bọt nước tung trắng xóa. 
Trong phòng giam, cảnh sát ra ra vào vào, tối nay cũng đặc biệt căngthẳng, lâu lâu, thấy một cảnh sát đứng ở trước cửa cục cảnh sát, cầmđiếu thuốc hút, vừa hút vừa hỏi đồng nghiệp bên cạnh, ba cô gái ở trongđó như thế nào? 
Có một cảnh sát trẻ nói, còn có thể như thế nào ? Khóc xong, lại ngẩnngười, ngẩn người xong, lại khóc tiếp, có thể bị mang tới phòng tra xétđặc biệt, đi đến chỗ đó thì phiền toái. 
"Dường như Thị Trưởng và Cục trưởng căng thẳng bàn chuyện gì, nói nếunhư không tìm được cháu trai của Thủ tướng, sẽ phải tăng cường báo độngkhắp thành phố. . . . . ." 
"Tôi vào xem một chút." Một cảnh sát ném điếu thuốc, sải bước đi vào cục cảnh sát sáng lên ánh đèn rực rỡ, nhìn thấy rất nhiều quan chức chínhphủ và đặc cảnh, vẻ mặt nghiêm túc, giống như đang thảo luận chuyện gì,sau đó viên cảnh sát này nhìn về phía ba cô gái ở trong song sắt phòngtạm giam, các cô đều chảy nước mắt không ngừng, hơn nữa có một cô gáitóc ngắn, ôm đầu gối, nước mắt vẫn còn ào ào lăn xuống, hoảng sợ đếnphát run, anh ta nhíu mày. 
"Chuyện gì vậy?" Có một đồng nghiệp, cầm tài liệu vụ án, đi tới hỏi. 
"Rốt cuộc tôi cảm thấy cô gái này. . . . . . Giống như gặp qua ở nơinào." Viên cảnh sát này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644700/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.