Đường Khả Hinh nghe nói như thế, lập tức ngẩng đầu lên, căng thẳng nhìn ra phía ngoài.
Tất cả cảnh sát và quan chức chính phủ lập tức căng thẳng đi ra ngoài,Tưởng Thiên Lỗi cũng không nhúc nhích ngồi ở tại chỗ nhìn Đường KhảHinh.
Trong đêm tối, bão vẫn gào thét cuồng loạn!
Chiếc Land Rover màu đen lao nhanh trong mưa gió chạy tới, sau đó thắnggấp ở trước cửa cục cảnh sát, Tô Thụy Kỳ không kịp đợi che dù, lập tứcđi xuống xe đi ra bên ngoài, Nhậm Tử Hiền cũng vội xuống xe đi vàotrong, không ngờ nhìn thấy đông đảo cảnh sát và quan chức chính phủ,thậm chí Tần Vĩ nghiệp cũng bước nhanh ra ngoài, cô sững sờ, có chuyệnnghiêm trọng sao?
"Cậu chủ! Cậu đi đâu? Ông chủ và bà chủ cùng tiểu thư đang ở nhà trongsốt ruột chờ đợi. Tối nay cậu bỏ vệ sĩ, thật sự là. . . . . ." Nam quảngia nhà họ Tô gần bốn mươi tuổi, lập tức dẫn mấy người giúp việc tiếnlên, gấp gáp nhìn Tô Thụy Kỳ hỏi.
Tô Thụy Kỳ trầm mặt không lên tiếng, trong ánh mắt của các quan chức vàcảnh sát cùng cung kính gọi cậu chủ Tô thì anh đã sải bước đi vào cụccảnh sát trong sự bảo vệ của ba vệ sĩ, liếc mắt liền thấy cả người Đường Khả Hinh đang quỳ gối ở trong song sắt, nhét từng khối sushi vào miệng, bộ dáng ăn như hổ đói, vô cùng đáng thương, tim của anh chợt đau nhói,kêu to: "Khả Hinh! !"
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên nhìn Tô Thụy Kỳ đang đứng ở trướccửa cục cảnh sát, trong miệng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-tranh-dau-i-nguoi-tinh-nho-ben-canh-tong-giam-doc-2/2644704/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.