"Nếu bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ thì cũng không còn gì để nói nữa. À, đúng rồi, thưa chủ tịch và giám đốc, những hình ảnh khi nãy cũng khớp với thời gian quản lý Dương đột nhập vào công ty rồi. Tôi cũng đã sao chép ra một đĩa CD khác, nếu cảm thấy sai ở chỗ nào thì có thể xem lại. Chiếc đĩa CD này đã được tôi và tổng giám đốc xem qua rồi, tuyệt đối không có vấn đề gì đâu. Bây giờ mọi việc đã xong, tôi cũng phải đi làm việc của mình. Mọi người cứ từ từ bàn luận."
Quý Tiểu Đông chỉ cảm thấy trong lòng căm phẫn. Cô chẳng phạm sai lỗi gì, còn bị hiểu lầm, thậm chí bị người khác vu oan mà người đó không ai khác chính là quản lý Dương. Từ nhỏ đến giờ, cô chưa từng bị oan khuất nặng nề như thế này. Lúc này cô chỉ im lặng ngồi đó, trong đầu đang suy nghĩ rằng mình nên tìm chỗ nào đó đẩ phát tiết.
Dương Gia Minh nhìn thấy Dương Mỹ Lệ đã rời đi, ông cũng không có tâm trạng để tiếp tục ngồi ở chỗ này. Hơn nữa, sự thật cũng đã phơi bày, chuyện còn lại cũng nên giao cho chủ tịch và tổng giám đốc ie,n;da.n****Sóc***Là****Ta****lze.qu;ydo/nn..quyết định. Ông mở miệng nói: "Thưa chủ tịch và tổng giám đốc, tôi cũng đi trước."
"A Minh, tôi với ông cùng đi. Ông nên về tìm Mỹ Lệ, sau đó cố gắng khuyên nhủ cô ấy. Chúng tôi cũng không dự định báo cảnh sát nên ông có thể nói với cô ấy đừng lo lắng nhiều."
Chờ đến khi Hoàng Phủ Toàn và Dương Gia Minh đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thuan-luyen-ban-gai-dau-phu-em-la-lon-nhat/531767/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.