Lăng Mạt Mạt thu hết vào đáy mắt sắc mặt trở nên khó coi của Giản Thần Hi,đáy lòng càng thêm kiêu ngạo, cô tao nhã cất bước, đi về phía Trương LộNam, lúc đi qua Giản Thần Hi, cô cũng học bộ dáng vừa rồi của cô ta,dùng eo hung hăng đụng vào cô ta, nhưng cái này cũng chưa xong, một giây sau, khi nhấc chân rồi đặt chân xuống, dùng giày cao gót, hung hăng đạp vào lưng bàn chân của Giản Thần Hi, còn không quên ngoan độc nghiền hai cái, sau đó mới há miệng: “Trương tổng, cám ơn anh.” Giọng nói của Lăng Mạt Mạt vừa lúc che giấu tiếng kêu đau đớn trầm thấp của Giản Thần Hi.
Lăng Mạt Mạt đứng đưa lưng về phía Giản Thần Hi, đúng lúc chặn giữa TrươngLộ Nam và Giản Thần Hi, lúc nàng vừa mở miệng, cố ý hơi lớn giọng, vừavặn Trương Lộ Nam không nghe được tiếng kêu đau của Giản Thần Hi.
Loại giày cao gót tham gia yến hội, từ trước đến nay đều có thể cao baonhiêu thì sẽ cao bấy nhiêu, với có thể mảnh bao nhiêu thì mảnh bấynhiêu, giày cao gót như vậy mới là xinh đẹp, tinh xảo, hoàn mỹ.
Chonên một đạp kia của Lăng Mạt Mạt, đạp Giản Thần Hi đau đến xé ruột xégan, vừa cúi đầu nhìn thì thấy phần chân lộ ra đã sưng đỏ một mảng.
Nhưng mà ngại nhiều người đang đứng ở đây, Giản Thần Hi vẫn cần duy trì hìnhtượng tốt đẹp của mình, mặc dù cô ta đau đến muốn giậm chân, nhưng chỉcó thể cắn chặt hàm răng, khuôn mặt mỉm cười đứng đó, duy trì dáng vẻtao nhã.
“Lăng tiểu thư thật là khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509699/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.