Giản Thần Hi cũng ý thức được mình đã chọc tức Trương Lộ Nam, theo bản năng muốn đuổi theo dỗ ngọt, nhưng mà chân đau không có cách nào nhúc nhích, chỉ có thể hung hăng nhìn chằm chằm bóng dáng tao nhã của Lăng Mạt Mạt, ánh mắt hung ác và ác độc.
Lăng Mạt Mạt đi theo Trương Lộ Nam, trong tích tắc tại ngã rẽ, làm bộ lơ đễnh quay đầu, nhìn thoáng qua Giản Thần Hi, ánh mắt đắc ý, mà sắc mặt Giản Thần Hi càng lúc càng âm u, tay nắm thành quyền, như là muốn lóc từng miếng thịt Lăng Mạt Mạt, nghiền xương thành tro!
Ngược lại Lăng Mạt Mạt không hề gì quay đầu, trên mặt vẫn là nụ cười tươi như hoa, tư thái bình tĩnh tự nhiên, bước chân ổn định lại đều đều.
Lúc trước Tổng giám đốc Enson của Công ty Giải trí Âm nhạc ES nắm tóc trêu chọc cô, cô còn dám cầm giày cao gót nhẫn tâm nện xuống!
Giản Thần Hi thì cô càng không hề sợ hãi!
Lúc trước Giản Thần Hi có thể đẩy cô vào chỗ chết, là vì cô ta là người mà cô tin tưởng nhất, là bạn bè tốt nhất!
So với biện pháp chỉnh người, Lăng Mạt Mạt cô còn nhiều mà!
Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt cười càng rực rỡ, giống như là đã hết giận!
Trong buổi dạ tiệc cách đó không xa, có một người đàn ông, toàn thân mặc tây trang màu trắng, cà vạt màu đỏ dài nhỏ, ngồi trên một chiếc sô pha mềm lớn, thu hết một màn đấy vào trong mắt.
Nhịn không được, người đàn ông đó ôm lấy môi nở nụ cười.
“Thần thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-thinh-sung-co-vo-ngang-nguoc-cua-tong-giam-doc-than-bi/1509700/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.