Ngược lại em thật sựcảm ơn anh ấy, nếu như không phải anh ấy phụ tình, để em hiểu được thếnào là quý trọng, là tình yêu? Khi đó em còn quá trẻ, ngu ngốc lại íchkỷ, sau lưng anh ta phản bội em cho em biết thế nào là quý trọng và thếnào để yêu một người.
Về sau, em sẽ yêu anh, làm anh yêu em!
Ngôn Mặc Bạch dừng một chút, Tư Mộ đang cầm tay anh rõ ràng cảm nhận được cơ bắp anh cứng ngắc. Môi anh mấp máy, dường như không sao cả thờ ơ nói:“Cũng không phải là rất để ý…”
Tiếng cười của Tư Mộ cười cànglớn, “Không thèm quan tâm mới là lạ! Người nào mỗi lần nhìn thấy DiệpNham cũng muốn đánh người ta một trận tơi bời. Ban ngày không đánh đượcngười, thì ngược lại tự mình tức giận.”
Mặt Ngôn Mặc Bạch ửngđỏ, khẻ ho một tiếng, sau đó đưa tay vỗ vỗ khuôn mặt Tư Mộ, rồi nghiêngngười ôm cô nằm trên giường, rồi nói:“Mau đắp chăn kín đi, coi chừngbị lạnh!”
Tư Mộ ở trong lòng ngoan ngoãn đưa tay ôm cổ anh, khianh nhẹ nhàng đặt trên giường thì Tư Mộ kéo đầu của anh lại, hôn môi anh một cái rõ kêu.
“Nhanh đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó tới làm ấmgiường cho Nữ Vương!” Nụ cười của Tư Mộ ngọt ngào, ấm áp, ánh sáng màucam chiếu vào đôi mắt đen bóng của cô, sáng chói như ngàn vạn vì sao.
Ngôn Mặc Bạch ôm nàng, hung hăng hôn xuống, mới xoay người đi vào phòng tắm. Anh không ngại những lời chế nhạo của cô, anh vui với việc coi cô là nữ vương, anh nằm rạp dưới chân của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531966/chuong-155-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.