Cảm nhận được cơ thểnhỏ đang ngủ bên cạnh, thân thể rõ ràng run rẩy, tay Tư Mộ cứng đờ chechở cho Bảo Bảo, sau đó chân dùng sức đạp về phía Ngôn Mặc Bạch đangquấn ở lòng bàn chân cô.
Cả người anh liền dính vào trên người của cô, đầu chôn ở hõm vai của cô, cô mà quay lại có thểđầu cô và anh dựa vào nhau.
Tư Mộ thấy đá cũng không được, ngược lại càng quấn lấy chặt hơn, cô quayđầu cắn lỗ tai anh, giọng tức giận nói: “Sao anh lại lưu manh như vậy,anh đến phòng trẻ ngủ một mình đi! Ngay trước mặt Bảo Bảo, một chút làmgương cho con cũng không có!”
Lúc nói chuyện cô dán vào lỗ taianh, hơi thở nóng bỏng toàn bộ phun vào lỗ tai, là bộ phận mẫn cảm nhất của anh. Cô tựa như một tiểu yêu tinh, hơi thở phả ra, có thể làm conngười ta bị mê hoặc. Mà hiện tại anh bị hơi thở nóng bỏng của cô làm cho thần hồn điên đảo, trái tim giống như có trăm nghìn cái tay nhỏ bé gãiqua, trong lòng ngứa ngáy, toàn thân cũng ngứa ngáy.
Máu trênngười không ngừng sôi trào, mạnh dạn đưa tay vào trong áo ngủ của cô,tìm kiếm nơi mềm mại đặt lên, bắt đầu vân vê, xoa bóp, làm cho Tư Mộ ánh mắt đang giận dữ dần dần bị lớp sương mù phủ lên.
Cô muốn phản đối, nhưng bảo Bảo đang ngủ ở bên cạnh, cô làm sao dám hành động đây?
Cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn mặc cho anh loay hoay.
Ngôn Mặc Bạch cúi đầu cắn nhẹ thịt mềm trên cổ, cười nhẹ: “Anh không điphòng trẻ đâu, muốn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531967/chuong-156-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.