Lúc năm người phụ nữ vào phòng ăn, phòng lớn đã được quét sạch sẽ, khách đều đã về, phòng lớn chỉ còn Ngôn Mặc Bạch cùng mấy người. Tất cả món ăn trên bàn đều đã được dọn sạch, năm người đàn ông bước tới ghế salon ngồi tán gẫu.
Ngôn Mặc Bạch có chút không yên lòng, không tự chủ hết nhìn đông rồi nhìn tây giống như đang tìm ai đó.
Mấy anh em ngồi bên cạnh đều hiểu rõ trong lòng. Đối với bọn họ mà nói Ngôn Mặc Bạch quả là một người ly kỳ. Anh lại có thể biết quan tâm đến người khác, còn là một người phụ nữ.
Cho nên bọn họ không kiêng kỵ liền chê cười anh, Ngôn Mặc Bạch ảo não nhưng lại không dám phát tác, tối sầm mặt, thầm nghĩ lát nữa phải trị tội cô gái cứng đầu này.
Rõ ràng anh dặn cô đi nhanh về nhanh, cô lại đi một mạch không thấy bóng dáng đâu.
Quá khinh người!
Phải trị tội!
Ngôn Mặc Bạch không thấy Tư Mộ xuống trầm mặc muốn nổi đóa.
Lôi Ngạo ngồi bên cạnh nhìn anh trầm mặc, kéo kéo ống tay áo anh, nhắc nhở anh đừng quên nội dung kinh nghiệm vừa rồi anh ta mới vừa truyền cho anh.
Phụ nữ thích mềm không thích cứng, căn bản chỉ cần dựa vào dụ dỗ, bạn dừng thấy ngứa mắt liền quát to, không dọa người ta sợ quá bỏ chạy mới là lạ!
Ngôn Mặc Bạch nghe Lôi Ngạo nói những lời này, cứng miệng đâm chọt: “Cậu nói cứ như cậu có rất nhiều kinh nghiệm.” Nhưng tỉ mỉ suy nghĩ một chít, anh cảm thấy lời này vẫn có chút đáng tin.
Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-quyen-the-ngon-thieu-cung-chieu-vo/531861/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.