Sau ngày kỷ niệm thành lập trường là kỳ thi trung khảo, bọn học sinh kêu trời than đất, cũng có nhóm học bá bình tĩnh ứng đối, ở Bạch Tuân, thành tích tốt xấu quyết định thành công sau này nhiều hay ít.
Thi xong môn cuối cùng thời gian còn sớm, Mạt Lị không nghĩ đến về nhà sớm như vậy, cô đi đến Thịnh Thế, hiện tại người ở Thịnh Thế nhìn thấy cô đã quen.
"Chị Tiểu Mẫn." Mạt Lị đi đến quầy tiếp tân, chào hỏi người phụ trách Từ Mẫn. Từ Mẫn chính là người đầu tiên tiếp đón khi Mạt Lị tới Thịnh Thế.
Từ Mẫn nghe được có người gọi, tay cầm sách run lên, nhìn thấy Mạt Lị lại nhẹ nhàng thở ra, "Là Tiêu tiểu thư à, chị còn tưởng giám đốc tới, làm chị sợ muốn chết."
"Chị Tiểu Mẫn, chị đang xem cái gì?" Mạt Lị liếc mắt một cái, cô ấy cầm, hẳn là tiểu thuyết.
Từ Mẫn nhìn nhìn chung quanh, rồi mới nhỏ giọng nói: "Đây chính là thứ tốt, em xem đi."
Mạt Lị nhìn đến tên sách đều không khỏi giật mình, "Tình yêu bảy ngày với Tổng tài", bìa sách còn đặc biệt... khêu gợi.
"Cái này...... Hay sao?"
"Đương nhiên hay! Chị còn có rất nhiều đây." Nói xong, Từ Mẫn đem hàng trữ ra, "Tổng tài cùng em vợ lãng mạn", "Thế thân vợ trước quá khó theo đuổi", "Tổng tài ca ca lại yêu em một lần"... Mấy chục quyển, quả thực làm người xem hoa mắt.
Mạt Lị bừng tỉnh đại ngộ, "Hóa ra chị Tiểu Mẫn thích loại tiểu thuyết này."
"Ai nha, cũng không phải thích gì nhiều, chỉ là nhìn tới hình tượng tổng tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-nich-sung-manh-the-qua-dang-yeu/532346/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.